Bà vén
áo cô lên quan sát xem có vết thương nào hay không, không có, bà thở phào: “Chắc
con sợ lắm, phải không?”
Châu
Thanh ngập ngừng: “Con…con xin lỗi, con không bảo vệ được con trai của…mẹ.”
Mẹ Lục
hiền từ, không đơn thuần là cảm thông, mà vô cùng hiểu rõ, giống như đi guốc
trong bụng cô.
“Bảo vệ
cái gì? Nó chưa bảo vệ con thì thôi, không đến lượt con phải bảo vệ nó.”
Lời nói
của bà, Châu Thanh chỉ được an ủi đôi chút, chuyện này vẫn trở thành tảng đá đè
nặng trong lòng, đến mãi về sau.
“Con
xin lỗi.”
“Con
không có lỗi, không phải xin.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT