Chương 45
Cố Văn nghiêm khắc nhắc nhở Mộc Mai, hy vọng rằng Mộc Mai có thể nhìn nhận được thân phận và địa vị hiện tại của mình.
Mộc Mai cau mày: “Năm đó chú út và thím đã giá hoạ cho tôi trộm đồ nên thái độ của ông nội đối với tôi lạnh nhạt hẳn, ông nội sẽ không thể nào cho tôi trở lại nữa đâu.”
Tính tình của Mộc Mai vốn rất bướng bỉnh, nếu không mối quan hệ với nhà họ Mộc đã không gay gắt như vậy.
Cố Văn nhìn thấy sự hờ hững của người phụ nữ, không khỏi nhắc nhở: “Muốn quay trở lại thì bắt buộc phải lấy được lòng tin của ông nội em.
Bây giờ việc duy nhất em cần phải làm là lấy lòng ông nội.
Sự việc hôm chúng ta về nhà vợ đã khiến ông nội em nảy sinh bất mãn với chú út của em rồi, em có thể nhân cơ hội này mà xen vào.”
Mộc Mai ngước mắt nhìn lên: “Tất cả mọi chuyện này chắc không phải là ván cờ mà anh đã bài bố sẵn đấy chứ?”
Sao cứ cảm thấy người đàn ông này biết rất rõ những chuyện này, việc này đến việc kia đều giống như kế hoạch mà người đàn ông này đã vẽ ra.
“Em đúng là quá khen tôi rồi, tôi chẳng qua chỉ là một tên tàn phế, làm sao có thể bày ra ván cờ lớn như vậy chứ.” Cố Văn nói xong, chống cả thân thể gác chân lên xe lăn, sau đó đi tới tủ quần áo, lấy quần áo mình muốn thay và mặc lên người.
Mộc Mai đứng phía sau nhìn chằm chằm động tác của Cố Văn, phải nói là ngay cả động tác thay quần áo của anh cũng vô cùng thu hút, có thể thấy rằng nếu người đàn ông này thực sự là một người lành lặn thì nhất định là sẽ có không ít người muốn mài đầu cho nhọn, chen vào vị trí bên cạnh anh ấy.
“Em đang nghĩ gì mà đăm chiêu thế?” Cố Văn gọi Mộc Mai mấy lần nhưng cô đều không đáp lại, chẳng biết trong lòng cô đang nghĩ gì.
Mộc Mai nghe tiếng Cố Văn, sau khi phản ứng lại tì cười xấu hổ: “Không có gì.
“Tôi đến công ty trước đây, tôi sẽ về sớm thôi.” Nhìn bóng lưng Cố Văn rời đi, Mộc Mai không kiềm được hoảng hốt.
Cô không có công việc ổn định.
Trước kia đi phỏng vấn, lần nào cũng bị công ty từ chối.
Tuy biết rõ kẻ nào gây chuyện giữa chừng nhưng Mộc Mai cũng hết cách, đành giống như chú cừu non mặc người ta xâu xé.
Cố Văn thì khác.
Anh là người lèo lái nhà họ Cố, dù bây giờ Cố Nam làm chủ nhà nhưng anh ta cũng không thể thiếu sự trợ giúp từ Cố Văn.
Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cô và Cố Văn khác nhau một trời một vực.
Gần trưa, Cố Văn giải quyết xong mọi việc.
Anh thay đồ trang trọng ở công ty rồi về biệt thự đón Mộc Mai.
Sau đó anh lái xe chở họ đến nhà họ Mộc.
“Cổng nhà họ sửa xong rồi nhỉ.” Cố Văn xuống xe, nhìn cánh cổng to lớn đã rực rỡ hẳn lên.
“Chuyện liên quan đến thể diện nhà họ Mộc, họ tuyệt đối sẽ không trì hoãn.”
Ở phương diện này Mộc Sĩ làm cực tốt.
Quản gia trong nhà nghe tiếng nói chuyện bên ngoài, bỗng chốc đề cao cảnh giác.
Ông ta bị ám ảnh bởi người đàn ông này, thật lòng sợ anh lại tung thêm một quả bom.
Quản gia không hề nghĩ nhiều, chạy thẳng ra ngoài: “Cô hai, cậu hai, hai người đã về rồi.
Ông cụ đang chờ hai người ở trong nhà, mau mau vào thôi.”