Mộc Sĩ im lặng một lúc rồi mới chậm rãi mở miệng: “Mộc Mai, chú biết cháu suy nghĩ cái gì, nhưng bất kể nói thế nào, tình cảm nhiều năm như vậy, không phải cứ thế mà tan theo gió.
Nếu chuyện này có liên quan tới nó, chú tuyệt đối sẽ không bênh vực”
“Còn nếu sự thật giống như lời thím cháu nói, là ông nội cháu lớn tuổi nên ngã xuống, thì chuyện này cũng không nhất thiết cần truy cứu” ` Mộc Sĩ không hy vọng làm lớn chuyện lên, vì nhà họ Mộc bọn họ vốn đang đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió, nên nếu như đón thêm sự cố bất ngờ nữa thì danh tiếng rất có thể sẽ không giữ được.
Vì vậy có như thế nào cũng không thể để chuyện này bị công bố ra ngoài.
Bây giờ tất cả mọi người đều biết, Mộc Sĩ ông là một người rất hiếu thuận, cha già năm viện còn đích thân chăm sóc.
Dựa vào điều này là có thể giữ được danh tiếng, chỉ là, nếu không phải vì chuyện này lên bản tin nóng, thì sợ rằng kế tiếp, sẽ có người ngồi lên trên nhà họ Mộc.
ï Mộc Mai không ngờ chú mình lại đặt danh dự nhà họ Mộc ở vị thứ nhất.
Xem ra, cô vẫn phải tự mình cố gắng làm mọi chuyện.
Nếu chuyện này mà được điều tra ra không có liên quan tới Tô Ngọc Vân, thì không sao.
Nhưng nếu có liên quan, Mộc Mai tuyệt đối sẽ không để yên vậy.
Đến lúc đó, nợ mới lẫn nợ cũ cùng tính một lượt luôn, xem xem Tô Ngọc Vân sẽ biện hộ cho bản thân như thế nào.
“Nếu chú đã nói như vậy, thì cháu không còn gì để nói nữa.
Chú cứ chăm sóc tốt cho ông nội, qua một thời gian ngắn mà người cháu khá lên chút, cháu sẽ đến gặp ông nội”
Mộc Mai không tiếp tục nói thêm nữa, bởi vì có nói thì cũng không đi đến kết quả mình mong muốn kia.
Vì vậy cô dứt khoát dừng lại không tiếp tục hỏi nữa.
Người chú này của cô nói tốt cũng không tốt mà xấu cũng không xấu, tuy bản tính chú không xấu nhưng lại quá để ý tới vấn đề danh tiếng của mình.
Nhưng nếu chú để ý danh tiếng như vậy, thì cần gì phải đi đánh bạc, lâm đến cảnh vay tiền Cố Văn.
Cúp điện thoại, Mộc Mai ra ngồi trên ghế sa lon.
Cố Văn đưa cho Mộc Mai quả táo đã được gọt rồi nói: “Chú em vẫn thái độ không khác gì lúc trước.
Trước đây em muốn điều tra, chú ấy liền ra sức ngăn cản, không muốn để em can thiệp vào, xem ra chú ấy đang muốn giữ mặt mũi của vợ mình và gia đình nhà mình”
“Bố của mình đã nằm trong bệnh viện rồi, chú ấy còn muốn giữ cái bộ mặt đáng chết kia thì có ích lợi gì? Người ngoài đang đồn chú em là một người rất hiếu thuận, bây giờ hiếu thuận hay không hiếu thuận, đúng là khó nói.”
“Được rồi được rồi, em cũng đừng phiền não thêm chuyện này nữa, ngày mai nghỉ ngơi cả ngày đi, sau đó anh sẽ dẫn em đi Tây Âu để dưỡng thai”
Vì ở đó không có nhiều chuyện như bên này, môi trường dưỡng thai cũng cực kỳ tốt.
Ngọc Vân và Ninh Thanh Trúc đang đi “Tại sao tôi không.
được tới? Em gái kiểu gì mà không biết giúp chị gái của nếu tôi biết cô có nhúng tay vào chuyện này thì tôi sẽ không bao giờ bỏ qua cho lực làm việc của mình, tại sao bà lại đến.
Mộc Mai cũng đồng ý với suy nghĩ của Cố Văn, suy cho cùng ở đây gặp rất nhiều người và nhiều chuyện, làm cho †âm trạng của Mộc Mai trở nên tồi tệ.
Mộc Mai nghỉ ngơi chốc lát, rồi đi dạo một hồi trong sân, không ngờ vừa đi đến cửa lớn thì nhìn thấy một chiếc xe †axi dừng lại và một người đàn ông bước xuống xe..