Cố Văn để tập tài liệu trong tay lên mặt bàn: “Chúng ta đấ kí hợp đồng với ba của Giám đốc Ân, bản hợp đồng này đã được sửa lại rồi”
“Nếu như chúng ta đã ký hợp đồng thì tại sao Giám đốc Ân lại cầm bản hợp đồng này đến tìm chúng †a?”
Cố Văn dựa vào chiếc xe lăn, cười nhạo: “Giám đốc Ân luôn được biết đến là một kẻ gian xảo, hơn nữa danh tiếng vấn luôn luôn không được tốt, anh ta cầm tập hồ sơ này tới đây, xem ra là có ý bới móc”: “Vậy anh định làm như thế nào?”
Mộc Mai có chút lo lắng.
“Hừ, vậy thì cứ để anh ta ở trong phòng họp mà đợi, Cố Nam tìm anh có việc, về chuyện hợp đồng thì lát nữa anh trở về thì bàn tiếp”
Mới sáng sớm mà Cố Nam gọi mình lại có chuyện gì?
Cố Văn rời đi chưa đến mười phút thì một người đàn ông liền xông vào văn phòng của anh.
Ninh Thanh Trúc thấy thế lập tức tiến lên bắt chuyện: “Tổng giám đốc Ân, sao anh lại tự mình xuống đây thế kia?
Giám đốc Văn của chúng tôi lên trên lâu rồi, một lát nữa sẽ xuống đây gặp anh sau”
“Giám đốc Văn của các người cũng có giá quá nhỉ”
Giám đốc Ân khinh thường đầy mặt.
Chỉ là một tên què mà thôi, còn có thể lên trời đốc Ân, anh vào đó ngồi nghỉ ngơi một chút trước đi, lát
nữa Giám đốc Văn sẽ tới ngay.
Có thư ký của Giám đốc Văn ở bên trong, cô ấy sẽ tiếp đãi anh” Trên mặt Ninh Thanh Trúc mang theo một nụ cười khéo léo làm người ta không nhìn ra điều gì khác thường.
Nhưng khi Giám đốc.
Ân đi vào văn phòng của Gố Văn, trong mắt Ninh Thanh Trúc bỗng xẹt qua một tia u ám: “Tên Giám đốc Ân này chính là một tên háo sắc, xem thử lần này cô giải quyết như thế nào”
Mộc Mai đang sửa sang sắp xếp lại bàn làm việc liền nhìn thấy có người tiến vào, cô thắc mắc hỏi: “Xin hỏi anh là..."
“Không ngờ rằng văn phòng của Cố Văn lại hoành tráng như vậy” Giám đốc Ân bắt chéo chân ngồi trên ghế sô pha: “Mau pha cho tôi một ly cà phê đi”
Mộc Mai vừa nhìn thấy dáng vẻ của người đàn ông này, cô liền đoán được đây là Giám đốc Ân mà Cố Văn đã nhắc đến.
Sau đó, cô ra ngoài pha một ly cà phê rồi đặt tới trước mặt Giám đốc Ân: “Cà phê của anh đây ạ”
Giám đốc Ân lập tức có chút không kiên nhãn, nhưng khi ông ta ngẩng đầu lên nhìn về phía Mộc Mai, mới phát hiện người phụ nữ này lại xinh đẹp đến vậy.
Anh ta duõi tay nhận lấy cà phê, tay còn khế chạm nhẹ vào tay Mộc Mai một cách vô cùng đáng khinh.
Mộc Mai cực kỳ phản cảm, cô lập tức rút tay về: “Giám đốc Ân, Giám đốc Văn của chúng tôi đang ở trên lầu, lát nữa anh ấy sẽ xuống đây bàn chuyện hợp tác với anh”
“Chuyện hợp đồng không cần quá gấp gáp.
Tôi không ngờ
bên cạnh Cố Văn còn có người xinh đẹp như cô đấy, tên nhóc kia cũng may mắn đấy chứ”
Giám đốc Ân nhận lấy bản hợp đồng rồi ném sang một bên, mắt anh ta nhìn chằm chằm Mộc Mai.
Tâm trạng Mộc Mai không vui: “Giám đốc Ân, nếu như anh không phải đến để bàn chuyện hợp đồng, như vậy tôi đành phải mời anh về cho”.