Chương 151
Anh ta thật sự không biết Cố Văn đã làm cách gì mà khiến những người đó một lòng hướng về một người cấp trên cũ này như vậy.
“Anh cả, nhà họ Cố bây giờ đã là của anh rồi, anh vì cái gì mà vẫn luôn chú ý mọi cử chỉ hành động của em kia chứ?
Em cũng chỉ là một quản lý có cũng được mà không có thì cũng chẳng sao, lẽ nào còn làm cho anh phải e dè, nghi kị đến thế. Nếu đến nước này mà anh vân chưa yên tâm, chỉ có thể trách anh là một người quá hèn nhát, yếu đuối mà thôi.”
Một người đàn ông muốn làm được chuyện lớn thì không thể chỉ dựa vào trái tim đầy tham vọng mà còn cần phải có bản lĩnh, năng lực thật sự nữa.
Mộc Mai đứng ở cửa theo dõi cuộc, nói chuyện giữa hai người, mới đầu tâm trạng cô căng như dây đàn vậy, nhưng rồi dần dần cũng bình ổn lại, cô thật sự rất lo Cố Văn sẽ bị Cố Nam ức hiếp nhưng sự thấy đã chứng minh cô chỉ lo thừa.
Đáng tiếc là hai chân của Cố Văn đã mất đi khả năng đi lại bình thường, cho nên mới không thể cạnh tranh với Cố Nam, không thì Cố Văn nhất định có thể giành lại công ty sau đó đuổi cổ Cố Nam đi.
Mộc Mai cảm thấy có chút oan ức thay cho Cố Văn, đều là con trai ruột của nhà họ Cố, tại sao hai vợ chồng Cố Đình lại đối xử không công bằng như vậy? Một người thì bắt đầu gây dựng sự nghiệp từ vị trí thấp nhất, còn người kia thì lại được ngồi mát ăn bát vàng, chuyện này thật không công bằng.
“Chị dâu, chị đang nghe cái gì vậy?
Có phải anh cả và anh hai đang cãi nhau ở bên trong không?” Ninh Thanh Trúc không biết bên trong đang xảy ra chuyện gì, tò mò hỏi.
Mộc Mai quay đầu đứng thẳng dậy, nói: “Không có chuyện gì đâu, anh em cãi nhau là chuyện không thể tránh khỏi mà, sẽ không có vấn đề gì đâu, không cần phụ nữ chúng ta phải lo lắng, chúng †a đi thôi.”
Bây giờ cô đề phòng người phụ nữ này thì đã không kịp nữa rồi, hơn thế người phụ nữ này còn giúp cô ta hiểu rõ hơn vài việc về nhà họ Cố nữa.
Ninh Thanh Trúc cũng không hỏi thêm câu nào nữa, bây giờ cô ta đang rất thân với Cố Văn, nếu như xảy ra rắc rối gì, sợ là Cố Văn có thể sẽ nổi giận với cả cô ta nữa.
Mấy ngày nay, Ninh Thanh Trúc vô cùng cẩn thận, cẩn thận mọi lúc mọi nơi, như vậy thì mới có thể đứng vững được. ũ Dù sao thì Mộc Mai cũng là chị dâu, cho dù trong lòng có coi Mộc Mai là kẻ thù đi nữa thì ngoài mặt cũng phải đối tốt với cô, có thể nịnh nọt được cô thì càng tốt, không để cho cô nhìn ra được sơ hở.
Mộc Mai mở cửa bước vào, đầu tiên liếc nhìn về phía Cố Nam, sau đó nói với Cố Văn: “Chồng à, em đói rồi, chúng ta ra ngoài ăn cơm đi.” : Cố Nam cũng không muốn tự làm mình mất mặt nữa, quay người rời khỏi phòng, dù có thế nào đi chăng nữa, bây giờ anh ta cũng là chủ tịch rồi, hơn nữa trong tương lai anh ta nhất định sẽ kiểm soát được toàn bộ công ty, nắm trong tay tất cả mọi thứ mà anh ta đáng ra có được.
Mộc Mai đóng cửa lại, giọng nói có „ chút lạnh lùng, nói: “Tại sao anh ta luôn thích làm phiền anh vậy? Có bệnh àI Nếu để cho em nhìn thấy anh ta gây khó dễ cho anh một lần nữa, nhất định em sẽ tìm người đánh cho anh ta một trận, dạy cho anh ta một bài học!”
Cố Văn nhìn chằm chằm vào cánh cửa đã đóng chặt, trong đầu nhớ lại ánh mắt mà Cố Nam nhìn Mộc Mai ban nấy, thân là một người đàn ông, anh rõ ràng hiểu được rằng ánh mắt đó của Cố Nam nhìn Mộc Mai đã chứng minh anh ta có hứng thú với cô.
Chết tiệt!
Cố Văn hai tay siết chặt nắm đấm, ánh mắt u ám hiện lên một chút dữ tợn.