Hai người kéo tay nhau rồi đi thì Mộc Mai cười ra tiếng: "Bọn họ rất yêu thương nhau, trai tài gái sắc, thật tốt” "Em hâm mộ lắm à?" Cố Văn kéo cánh tay Mộc Mai.
"Hâm mộ lắm, nhưng mà..."
Mộc Mai cúi đầu, bị tóc che mất, Cố Văn không nhìn rõ biểu cảm của cô nên có chút khẩn trương.
"Nhưng mà em tin sau này chúng ta nhất định sẽ yêu thương nhau còn hơn cả bọn họ" Cô cười, đôi mắt như sao sáng lấp lánh.
Cố Văn thấy lòng mình ấm áp hẳn lên.
Trước đây anh chưa từng hi vọng xa vời là mình có thể có được một phần tình yêu chân thành tha thiết.
Có lời này của Mộc Mai, Cố Văn quyết tâm, đời này anh muốn cùng cô gái trước mặt cùng nhau vượt qua, sống chết không rời.
Nghỉ thức chính thức bắt đầu, Bạch Kính Thành và Cam Vân Đình cùng năm tay nhau đổ chai Champagne lên tháp ly.
Nhìn nụ cười của bọn họ Mộc Mai biết hai người là thật lòng yêu nhau.
Hạnh phúc và đau khổ không thể nào giả bộ, cũng không thể che giấu.
Sau khi nghỉ thức kết thúc, mọi người bắt đầu tản ra trò chuyện, có người nói chuyện làm ăn, có người bàn chuyện gia đình.
ề ¡ Cô đẩy xe cho Cố Văn, đang định tìm một chỗ yên tĩnh thì thấy Mộc Diệp lén bỏ vào trong rượu thứ gì đó, vừa lắc nhẹ, vừa chú ý quan sát chung quanh.
Cảm giác động tác của cô ngừng lại, Cố Văn ngẩng đầu, thuận theo anh mắt của cô mà nhìn cũng thấy được động tác của Mộc Diệp.
"Cô ta lại dám ở đây bỏ thuốc người, †a Mộc Mai cười, chuyện đúng là càng ngày càng thú vị.
"Anh còn đánh giá cao năng lực và trí thông minh của cô †a, vốn cho là cô ta có thể lấy được lòng của Cố Nam, ai ngờ cũng phải dùng đến loại thủ đoạn này” Cố Văn cười mỉa mai một tiếng, nếu bị người nhà họ Mộc phát hiện, không biết sẽ có hậu quả gì.
Mộc Mai đi đến phía đối diện của Cố Văn: "Có muốn tra một chút không?”
"Không cần, Mộc Diệp chỉ muốn có được Cố Nam, mặc dù nhìn Cố Nam có vẻ rất dễ dãi, nhưng đối với chuyện nam nữ rất nghiêm ngặt.
Chưa kết hôn, anh ta tuyệt đối sẽ không động vào Mộc Diệp.
Đoán chừng Mộc Diệp chờ lâu quá nên muốn gạo nấu thành cơm, cho là như vậy mới có thể đảm bảo”
“Tuyệt đối không thể để cho Mộc Diệp được gả vào cho Cố Nam dễ dàng vậy được.
Nếu không nhà họ Mộc và nhà họ Cố kết hợp làm sẽ gây bất lợi cho anh" Mộc Mai phải nghĩ cách ngăn cản Mộc Diệp.
Cố Văn lại chẳng để ý: "Không cần, anh hiểu Cố Nam, người phụ nữ này căn,„ bản chính là tự chui đầu vào rọ” Chẳng lẽ người mà Cố Nam thích không phải Mộc Diệp? Mộc Mai hơi nghỉ ngờ, cho dù Cố Nam giữ mình trong sạch thì hôn sự của hai người đã được định rồi.
Mộc Diệp cần làm chẳng qua chỉ là vứt thêm cây đuốc vào đống củi khô, để cho hai nhà Mộc, Cố liên hợp nhanh hơn mà thôi.
"Cố Nam mà biết mình bị bỏ thuốc, em cả thấy anh ta sẽ thế nào? Cố Nam cưới Mộc Diệp chỉ là để cho địa vị trong nhà của mình tăng lên.
Sau khi chuyện thành, Mộc Diệp sẽ thành quân cờ bị vứt bỏ.”
Cho nên Gố Văn mới nói, Mộc Diệp là tự chui đầu vào rọ.
Mộc Mai hiểu ý: Đã vậy thì chờ xem kịch vui thôi”
"Để cho Cố Nam mất đi hứng thú với Mộc Diệp mới có thể trừ vĩnh viên hậu quả.
Thất vọng rồi lại thất vọng, một lần bộc phát mới có thể tạo thành đòn trí mạng”