Buổi tối, sau khi nằm lăn lộn cả buổi trên giường , cô quyết định nhắn tin cho anh, giờ cô không có gan gọi. Gọi anh,cô sẽ nhồi máu cơ tim mà ngất mất.

- Tớ biết cậu thích tớ, vì tớ cũng rất thích cậu!!!

Khóe môi Giang Ngôn nở nụ cười ấm áp , đôi mắt nhìn chăm chú vào màn hình lóe lên tia sáng.

- Cậu đúng là thiên tài! Tâm tư người khác cũng biết đọc ! Anh trã lời.

- Tớ tất nhiên là thiên tài rồi!!! Cô đắt ý trả lời,

Bạn gái cậu tất nhiên phãi là thiên tài!

- Tự cao ! Anh thuận tay nhẹ nhàng đâm cô một câu.

Ngôn Hạ tuy đã quyết định đối diện thẳng thắng với tình cảm nhân sinh, nhưng không tránh khỏi vật vã đấu tranh, cô không muốn bị động trong công cuộc trêu hoa ghẹo nguyệt này , tục ngữ nói, công kích chính là cách phòng thủ tốt nhất…

Vậy là....

- Ờm , nhưng tốt cách mấy cũng không thể thu hút ong bướm bằng cậu! Bạn trai là nam thần quá nhiều người yêu thích ,thật đáng lo a..

Anh ngồi xuống bàn học , tay vuốt ve những bông hoa hồng trong cái chậu sứ trắng trên bàn, mỉm cười .

- Bạn gái xin yên tâm, tôi từ nhỏ đến lớn chưa bị tỏ tình!

Chưa "bị" tỏ tình? Còn từ nhỏ đến lớn? Đùa nhau à?

- Sao có thể , tình cảnh hôm nay cậu cũng thấy mà, mấy cành đào đó của cậu bỡi vì nghĩ tớ đùa giỡn cậu mà hành hung tớ luôn rồi! Người ta đau lòng...



Anh thở dài cười khổ nhanh tay trả lời :

- Ừm, là lỗi của tôi! Nhưng họ ,tôi vốn không quan tâm , chuyện này vẫn nên cần chất lượng không cần số lượng,tôi có cậu là đủ rồi !!!

Pang , Pang , Pang ... trong đầu cô như bị sấm sét đánh ngang.

Tiêu rồi tiêu rồi, càng nói càng thảm, Ngôn Hạ vứt luôn điện qua 1 góc, mặt đỏ bừng vùi vào trong chăn giãy đành đạch.

Làm ơn đi! Nam thần lạnh lẽo băng giá triệt để bị mình dạy hư rồi. Nói được nhiều câu ớn lạnh như vậy !!!

Bên chổ Giang Ngôn hậu quả của việc tay nhanh hơn não chắc là đây, những lời hoàn toàn không đi qua kiểm tra của đại não, vậy mà tuôn ra từ những ngón tay anh rồi đi thẳng qua cô . 1 Giây sau khi tin nhắn gữi đi,Giang Ngôn vẫn ngẩn người. Anh là bị cô làm cho tẩu hỏa nhập ma rồi !

Ngôn Hạ lần nữa bị anh làm bỏ chạy.

Cô ai oán tự kiểm điểm mình. Dạy hư 1 đứa trẻ ngoan rồi!

Cô cảm thấy cô sai rồi. Không đúng, câu này không khéo lại khiến người ta nhầm tưởng cô đang vênh mặt đắt ý lên đó chứ. Nhưng cảm giác chọc ghẹo người ta nhưng bị người ta chọc lại, làm Ngôn Hạ mất bình tĩnh .

- Ngôn Ngôn , cậu đâu rồi? Vui quá ngất rồi? Anh vậy mà lại tiếp tục nhắn cho cô.

- Đậu xanh, Tiểu Ngôn đây là đang học mình hư hõng à? Cô hét lên, quấn cả người vào trong chăn, lăn qua lộn lại, nhưng nụ cười trên khóe môi cô càng lúc càng sâu…

- Giang Ngôn, xem như cậu lợi hại, Dám trêu tớ! Tớ muốn cắn chết cậu!! Cô trả lời anh...

- Vô cùng sẳn lòng! Vô cùng tự nguyện! Anh trã lời.

Cô đập đầu vào gối. Cô chịu thua! Cô đầu hàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play