Mặc dù đã làm công tác bảo mật cố gắng phong tỏa tin tức, nhưng ở hiện trường nhiều phóng viên như vậy. Tin tức về vụ đánh nhau vẫn bị rò rĩ ra bên ngoài, rất nhanh Giang Ngôn và Tần Diệp đã cùng nắm tay nhau lên hot search.

Đoạn clip đánh nhau và hình ảnh bị tung ra. Rất nhanh đã có rất nhiều fan của Tần Diệp bắt đầu chất vấn và mắng chữi Giang Ngôn.

[- Hắn ta nghĩ mình là ai, sao có thể tùy tiện đánh người?? ]

[- Đây rốt cuộc là thế nào?? ]

[- Diệp hoàng tữ và Tiểu tiên nữ của tôi sẽ không tan vỡ !!!]

[- Bây giờ tổng tài đều ỷ mình có tiền mà tùy tiện đánh người như vậy sao???]

[- Nhưng câu chuyện phát triển đến mức này, làm cho người ta không thể không sinh nghi Tiểu Tiên nữ và vị tổng tài này có mờ ám gì nha!!!]

[- Tên họ Giang kia, chuyện này ngươi phải nói cho rõ ràng!!]

Trên mạng người người mắng đến hăng say, mà lúc này đương sự họ Giang đang ôm Tiểu tiên nữ trong lòng cùng xem Tivi như không có chuyện gì xảy ra.

Ngôn Hạ nằm trong lòng anh, tay lướt lướt điện thoại xem tin tức:

- Em đã nói sẽ bị mắng mà, quả nhiên ... Ngôn Hạ thỡ dài.

- Mặc kệ họ! Anh rũ mắt nhìn cô, cong môi- Anh không quan tâm họ nói gì, anh chĩ quan tâm em nghĩ gì!

Ngôn Hạ ngước mắt nhìn anh, nghiêm mặt:



- Đã bị mắng thành như vậy rồi mà anh không lo lắng gì sao? Sẽ không ảnh hưỡng đến công ty?

Giang Ngôn cúi đầu hôn lên trán cô, cười:

- Không đáng ngại!!!

Ngôn Hạ ngờ vực:

- Cục cưng Tiểu Ngôn, anh không phãi là gián điệp công ty đối thủ cài vào Hiang để làm nó phá sản chứ??? Em thật sự rất lo lắng cho Hiang nha!!!

Biểu cảm trên mặt của vị Giang tổng này phút chốc cứng đờ , anh dỡ khóc dỡ cười nhìn cô.

Anh như vậy là vì ai??? Bây giờ cô còn trách anh???

TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!

(227)

Ngôn Hiên nhìn vào màn hình laptop , xoa xoa mi tâm, anh đại khái là cũng khá đau đầu với cuộc chiến tình yêu của em gái.

Chỉ có thể phân phó trợ lí, xữ lí 1 chút, đừng để mọi chuyện đi quá xa.

Phía Giang Thị bên kia, mặc dù Giang Ngôn không phản ứng nhưng cũng không có nghĩa là tập đoàn phía sau anh không làm gì, Tiêu Viển cũng rất nhanh thu xếp ổn thỏa.



Tin tức này không bao lâu đã bị những tin tức khác của giới giãi trí đè đến không thấy tăm hơi.

-------

Tần Diệp nằm trên giường bệnh ôm laptop, trên trán có 1 mảnh băng gạc, sắc mặt anh hơi tái nhợt ,anh đưa tay che khuất ánh sáng nơi cữa sổ chiếu vào có hơi chói mắt. Suy nghĩ có chút bay xa, nhìn chằm chằn vào nơi nào đó trong hư không.

- Tình hình bên ngoài thế nào rồi? Anh hõi cô bé trợ lí.

- Phóng viên anh tìm lần trước đã đăng như anh yêu cầu rồi, nhưng... nhưng tin tức không lâu đã bị Hiên tổng và bên Giang thị xữ lý rồi!!!

Chỉ là... fan vẫn khá kích động!!!

Trợ lí rụt rè báo cáo.

Tần Diệp buông ánh mắt, khóe môi khẽ cong:

- Như vậy là được rồi!! Chỉ còn cần 1 chút thời gian nữa thôi! Hôm nay , Tiểu Hạ có đến không?

- Chị Tiểu Hạ buổi sáng có đến , nhưng anh còn đang ngủ. Chị ấy không cho em gọi anh dậy, chĩ để lại bánh ngọt cho anh rồi rời đi. Nói buổi chiều sẽ đến!

- Ừm! Được rồi, cô ra ngoài đi! Tần Diệp đứng lên rời khõi giường , khẽ vươn vai 1 cái rồi đi đến bên bệ cữa sổ ngồi lên . Tia sáng bên ngoài chiếu rọi căn phòng, bao bọc thân ảnh nhu mỵ của chàng trai đang ngồi trên bệ cửa sổ. Lộ ra thần sắc ôn nhu ấm áp tựa như thiên thần giáng lâm.

Ngón tay khẽ động tìm tòi điện thoại ấn gọi, ánh sáng bao bọc thiên thần phút chốc bị rút đi chỉ còn lại hắc ám băng lãnh. Như thể ai đó đã cắt đi mất đôi cánh trắng kia,khiến thiên thần rĩ máu:

- Loại thuốc tôi cần đã có chưa?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play