Giang Ngôn ôm cô, người trong lòng ngực mềm mại , mát lạnh. Khiến toàn thân anh ngứa ngáy. Anh cúi đầu khẽ nhắm mắt , hít lấy 1 hơi từ cổ cô. Mùi thơm kẹo sữa thoang thoãng từ cô khiến dục vọng trong anh lần nữa muốn nổ tung.
Ngôn Hạ thấy anh đột nhiên yên lặng, thì khẽ động định đứng lên. Nhưng cả người cô bổng nhiên cứng đờ ,nổi gai. Cảm giác rõ rệt 1 vật ấm nóng sau lưng cô đang hùng hổ lớn lên.
Ngôn Hạ giật mình ,gỡ tay anh ra nhón người muốn chạy, nhưng Giang Ngôn thình lình giữ eo cô lại, kéo mạnh cô vào lòng.
Lời anh vừa dứt, cô liền bị anh trực tiếp đè xuống giường lần nữa,môi anh chặn môi cô, tham lam mạnh mẽ hôn môi cô.
Giang Ngôn di chuyển cọ sát bên ngoài, cảm giác trống rỗng bức bối trong cô vì sự khiêu khích của anh mà to ra vô hạn, cuối cùng, Ngôn Hạ không chịu nổi nữa:
- Cục cưng Tiểu Ngôn , anh có thể nhanh …
Giọng nói quyến rũ vang bên tai, tim Giang Ngôn lộp bộp, anh hít sâu một hơi, cảm giác nếu có thể chết trên người cô cũng được.
- ưm… Á..
Vật ấm nóng to lớn bất thình lình đâm vào, Ngôn Hạ ôm lấy vai anh, thỡ dốc hồi lâu chưa hồi phục.
Giang Ngôn khó nhịn kiềm nén:
- Ngôn Ngôn ,ngoan... thả lỏng!!!
- Á... anh... cầm thú!!!!
Cô nghẹn ngào, cơ thể run rẩy.
.............
Khóe môi Giang Ngôn khẽ cong, bị anh giày vò dữ quá cô muốn chạy . Nhưng anh rõ ràng nhìn ra được ý đồ của cô, một tay nắm lấy mắt cá chân cô, kéo cô về bên anh.
Ngôn Hạ mếu máo:
- Đừng ....đừng... mai em còn phải quay phim. Cả ekip đều đang chờ em đấy!!!
Giang Ngôn nhíu mày,
Quay phim??? Là bộ phim "Yêu Thần" kia???
Cả ekip??? Là có cả Tần Diệp???
Anh trầm mắt nhìn cô, không định buông tha cho cô, mặc cô nũng nịu khóc lóc thế nào anh cũng không nhẹ bớt. Vòng tay anh xiết chặc eo cô, ra sức giày vò...
Đến khi kết thúc, cô đã mệt đến vùi mặt vào ngực anh ngủ thiếp đi.
TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!
\(208\)
Buổi chiều.
Điện thoại trên tủ đầu giường vang lên âm báo cuộc gọi, Giang Ngôn vươn tay cầm lên, anh nhìn tên người gọi, bắt máy.
\- Giang tổng à, hôm nay có chuyện gì mà cậu lại không đi làm thế hã??? Tiếng Tiêu Viển từ bên kia vọng qua oang oang.
\- Ngôn Ngôn ở đây!!!
Anh cúi nhìn cô gái đang làm ổ trong ngực anh, khóe môi khẽ cong trả lời.
\- Hã??? Gì... Tiêu Viển kinh ngạc ngơ người.
\- Có chuyện gì không? Tay anh nghịch nghịch mấy lọn tóc của cô, Giọng anh lạnh nhạt hõi Tiêu Viển.
\- À.. ừ... có 1 tập hợp đồng quan trọng cần chữ kí của cậu!!!
\- Cho người mang qua đây cho tôi !!! Anh lên tiếng.
\- Ừ, cậu ở chung cư à? Tiêu Viển thắc mắc.
\- Nhà cũ !!! Giang Ngôn nói 2 chữ cho Tiêu Viển xong rồi cứ thế tắt máy.
Tiêu Viển nghe 2 chữ nhà cũ mà thẩn thờ, đó là cấm địa của anh mà, ngoài cô ra anh không cho ai vào cả. Ngay cả Tiêu Viển cũng không ngoại lệ. Bây giờ, cô về rồi. Cấm địa của người ta cũng mở cữa đón khách rồi.
\- Cái tên thiên vị chết tiệt này!!
Tiêu Viển mắng anh 1 câu, rồi gọi trợ lý của mình vào đem hồ sơ cho anh.
Trợ lý của Tiêu Viển là 1 cô gái, cô tên Tiểu Tư, cô nàng này lại mê mẩn nhan sắc và thần thái Giang Tổng của mình nên luôn cố gắng thu hút sự chú ý của anh.
Đáng tiếc, ngoại trừ với cô. Những người con gái khác muốn đến gần đều bị anh bơ đẹp. Tiểu Tư không làm trợ lý cho anh được , đành phãi làm trợ lý cho phó tổng Tiêu Viển. Dù sao, làm trợ lý phó tổng cũng sẽ có cơ hội gặp anh nhiều hơn mà.
Người trong công ty đều biết, nhà cũ là cấm địa của anh. Anh chưa từng cho ai đến. Nhưng hôm nay lại nghe nói là mang hợp đồng đến nhà cũ cho anh. Cho nên Tiểu Tư háo hức nhận lệnh đi ngay.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT