Qua nhiều ngày, Lăng Vô Song tự phong bế mình, từ buổi thi đấu trở về, lập tức trốn ru rú trong đại điện luyện dược của Lăng gia, không ra nửa bước, phân phó không cho bất kì ai đến quấy rầy.

Hiện giờ ở Lăng gia, lời nói của Lăng Vô Song còn cao hơn cả gia chủ Lăng Kình Thiên, chỉ thuận miệng nói một tiếng không cho bất kì kẻ nào quấy rầy, trong phạm vi một dặm quanh đại điện lập tức không cho phép ai được bén mảng đến, đừng nói là người, ngay cả một con chim sẻ ríu rít cũng không tha? Tất cả đều đã bị Lăng Hoa trước khi rời đi chọi đá rớt xuống cây hết. Kết quả đúng là khiến người ta dở khóc dở cười.

Bên trong hậu viện của điện luyện dược Lăng gia có một hồ nước nhỏ, mặt trời chói chang treo cao, mặt nước sóng đánh lăn tăn giống như từng mảnh vỡ lấp lánh ánh vàng vây quanh những núi đá dày nặng bên cạnh, dường như quanh năm tích lại ở nơi ấy, rêu xanh tươi mới trãi đầy đất, bụi cỏ lau mọc um tùm, còn có vài loại dược liệu, cũng là một nơi xinh đẹp tĩnh mịch.

Bên trên núi đá mọc đầy rêu xanh, một bạch y nữ tử ngồi khoanh chân, đôi mắt lạnh lẽo đột ngột mở ra, ám quang của đao kiếm sắc bén nhanh chóng lóe qua, hai chưởng chợt đánh đến, môi đỏ hét lớn: "Phiên Sơn ấn!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play