Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ 🌟)


"Nếu ông ta sẽ khổ sở thì không nên tạo ra chức vị Nhiếp Chính Vương! Ông ta nên hoàn toàn giao vương quyền cho trẫm!!"

Vũ Văn Hoằng rống to một cách giận dữ, hai mắt bắt đầu tràn đầy oán hận sát ý.

Đúng, hắn ta mới là Hoàng đế.

Vương quyền kia hắn ta cần phải mau chóng đoạt lại vào trong tay!

Vũ Văn Dận. . .

Đúng, không có Vũ Văn Dận, những việc này nhất định có thể giải quyết toàn bộ!

Trong cơn phẫn nộ cùng oán hận, Vũ Văn Hoằng đột nhiên thông suốt, trong lòng hiện lên mưu kế tuyệt vời. . .

. . .

Mười lăm tháng sau.

Cả tòa hoàng đô giăng đèn kết hoa, một bầu không khí rực rỡ vui mừng.

Giờ lành Hôm nay, Hoàng thượng thân ái của bọn họ rốt cuộc cưới Hoàng hậu, tổ chức đại điển phong hậu!

Mà vị Hoàng hậu Mộ Dung thị này, còn là thiên kim nhà Lễ Bộ thượng thư, kiêm họ hàng xa của Thái hậu nương nương, có thể nói là thân càng thêm thân.

Càng là một thế hệ tài nữ trong hoàng đô, thanh danh chỉ sau quý nữ tướng môn Hạng Đại quận chúa.

Các bá tánh đều khen ngợi cọc hỉ sự này liên tục, cũng vô cùng cảm khái.

Hoàng thượng của bọn họ rốt cuộc trưởng thành, có thể một mình đảm đương một phía!

Trận đại điển phong hậu này tổ chức vô cùng long trọng, Hoàng thượng hạ lệnh cả nước chúc mừng, hoàng đô dưới chân thiên tử tất nhiên cũng tranh giành sáng rọi, bày biện bàn tiệc nhiều như nước chảy, tổ chức đồng thời với tiệc cưới trong cung.

Tất cả mọi người ăn tiệc thật sự vui vẻ.

Ngoại trừ Mộ Dung Huyên.

Lúc này, nàng mới vừa tiến hành hôn lễ cùng Vũ Văn Hoằng, một mình ngồi chờ đợi trong phòng tân hôn.

Thiếu nữ dưới khăn hỉ lại không có bao nhiêu phần vui mừng, ngược lại là vẻ mặt phiền muộn.

Nàng nhìn ra được Hoàng thượng hoàn toàn không thích nàng.

Thậm chí, ngay cả mới vừa rồi tiến hành hôn lễ, bất luận là động tác hay là thần thái, đều vô cùng cứng đờ, thậm chí lộ ra kháng cự mơ hồ.

Không chỉ như thế.

Từ sau khi nàng ngồi trên giường hỉ này, mí mắt đã không ngừng giật giật.

Luôn cảm thấy trong lòng có chút dự cảm điềm xấu, dần dần lan tràn.

Ngay lúc càng thêm thấp thỏm, đột nhiên cửa tẩm điện bị người lén lút đẩy ra vang lên một tiếng "kẽo kẹt".

Nàng mở to mắt, theo bản năng nghĩ rằng Hoàng thượng đã trở lại.

Nhưng nghĩ lại, rồi lại nhận ra có chút không thích hợp.

Hoàng thượng trở về thì sao có thể không có một chút động tĩnh nào.

Rất nhanh, Mộ Dung Huyên lại lần nữa nghe thấy bên tai truyền đến bịch bịch vài tiếng, giống như tiếng vật nặng rơi xuống đất.

Nàng lập tức có chút sợ hãi, không nhịn được đã mở miệng: ". . .Ai?!"

". . .Hoàng hậu tỷ tỷ, ngài đừng sợ!"

Phía trước cách đó không xa truyền đến giọng nói ngọt ngào lanh lợi của thiếu nữ, mang theo một chút tươi cười.

Mộ Dung Huyên giật mình, luôn cảm giác giọng nói này có chút quen thuộc.

Nàng hơi mím môi, cuối cùng là nâng khăn hỉ lên, nhìn ra ngoài.

Chỉ thấy nữ hài ngọt ngào đáng yêu ăn mặc một thân thường phục của thị nữ trong cung, nghiêng đầu, đứng ở bên bàn trà nhỏ đối diện giường hỉ.

Mà người bên cạnh nàng chính là cung nữ thái giám ngã đầy đất, bộ dáng nhìn như ngủ toàn bộ.

Mộ Dung Huyên kinh ngạc mà trừng lớn mắt: "Ngươi là. . .Tiểu quận chúa của Hạng gia?!"

Đúng, nàng sẽ không nhìn lầm, vị trước mắt này đúng là Tiểu quận chúa Hạng Tinh si ngốc kia dính Hoàng thượng từ nhỏ đến lớn.

"Ừm!"

Hạng Tinh cười ngọt ngào, gật đầu.

Sau đó nhẹ nhàng chạy nhảy đến trước mặt Mộ Dung Huyên, chớp đôi mắt ướt mềm sáng trong với nàng, "Hoàng hậu tỷ tỷ, hôm nay tỷ thật xinh đẹp!"

". . .Ha."

Mộ Dung Huyên có chút ngớ người mà cười.

Nàng có chút không hiểu được tình huống hiện tại.

Lại thấy Hạng Tinh đột nhiên duỗi tay vào tay áo, lấy ra một khối khóa vàng nhỏ có tạo hình độc đáo từ bên trong.

Vui cười với nàng, ánh mắt chân thành: "Hoàng hậu tỷ tỷ, cha nói, mỹ nhân thì phải xứng đồ vật đẹp nhất, đây là quà đại hôn Tinh Nhi tặng cho tỷ, mong tỷ nhận lấy!"

——

☆ ~('▽^人)☆ ~('▽^人)☆ ~('▽^人) (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ 🌟)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play