Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ 🌟)
【 ??? 】
Hạng Tinh giật mình, trong đầu toàn dấu chấm hỏi, 【 Cốt truyện che giấu gì? 】
【 Ta cũng không biết, nhưng dù sao là có, hơn nữa ở mộ bia này. 】
Áp Áp bất đắc dĩ sải cánh, 【 Khả năng đợi lát nữa ngài sờ một chút sẽ biết. 】
【 Ừm, được rồi. 】
Hạng Tinh đành phải ngoan ngoãn mà đi đến trước mộ bia kia, quỳ xuống thật cẩn thận.
Học bộ dáng mới vừa rồi của Lê Huyền, ra dáng ra hình mà tế bái ba lần.
Sau đó có chút khẩn trương mà mím đôi môi hồng, nâng tay nhỏ lên, đầu ngón tay thon nhẹ nhàng chạm vào hoa văn trên bia đá.
Ngay lúc chạm vào, Hạng Tinh cảm thấy đầu ngón tay hơi nóng lên.
Ngay sau đó, một dòng năng lượng kỳ diệu, lại khác thường lại quen thuộc thế nhưng bị nàng hấp thu không ngừng giống như là đầu ngón tay nàng lắp cái máy hút bụi!
Hạng Tinh kinh ngạc trừng lớn mắt.
Theo bản năng mà muốn buông tay, nhưng lại đột nhiên ý thức được, đây đúng là nội tức Bích Lạc công kia!
Mà cùng lúc đó, trong đầu đột nhiên “Ting” một chút, xuất hiện từng đoạn hình ảnh hơi ố vàng một chút.
. . .
Hóa ra nguyên chủ cũng không phải con gái ruột của Hạng Trọng cùng phu nhân Tiêu thị của ông.
Mẫu thân ruột của nguyên chủ thân sinh mẫu thân là nữ nhân an giấc ngàn thu trong ngôi mộ này, Tiêu Đình.
Quả thật như Áp Áp dự đoán, bà là cô nhi sau khi Tiêu thị nhất tộc bị diệt tộc, được người Tiêu gia phó thác cho bạn thân Lê gia, lớn lên một cách bí mật cùng an toàn.
Mà Tiêu Đình này, mười mấy năm trước quen biết Tiêu thị* trên giang hồ, là tỷ muội tốt kết nghĩa kim lan.
[ Họ Tiêu của mẹ nữ chính viết là 箫 (xiāo)
Họ Tiêu của phu nhân Hạng Trọng là 肖 (xiào) ]
Bà cũng có tình cảm với tiểu công tử Lê gia, kết nghĩa phu thê hạnh phúc, cũng sinh Lê Huyền.
Sau đó không lâu, lại mang thai.
Nhưng mà giấy không gói được lửa, tin tức Tiêu Đình còn sống vẫn bị liên minh võ lâm phát hiện.
Nhưng mà hiện giờ bà có tấm khiên lớn là Hạng gia, liên minh võ lâm cũng không dám công khai động vào bà.
Lúc này mới có sự kiện hạ độc trước kia.
Mà nguyên chủ, cũng thật sự bởi vì sau khi Tiêu Đình bị hạ độc mà sinh non, dẫn đến biến thành bộ dáng ngu dại đời trước.
Tiêu Đình bởi vậy độc phát thân vong.
Mà nguyên chủ lại được Hạng gia bí mật nhận nuôi.
Lại qua nửa năm, Tiêu thị sắp lâm bồn, lại gặp phải kẻ thù của Hạng Trọng hãm hại, đáng tiếc mẫu tử đều không thể giữ được.
Hạng Trọng đáp ứng di nguyện của phu nhân, nói con gái của Tiêu Đình là đứa bé Tiêu thị khó sinh sinh ra, xem như con của mình, cũng nuôi dưỡng đến nay.
. . .
Xem xong một đoạn cốt truyện che giấu này, cuối cùng một chút nội tức Bích Lạc công của mộ bia kia cũng bị nàng hấp thu vào.
Hạng Tinh ngơ ngẩn mà ngồi quỳ trên mặt đất, im lặng thật lâu.
Vũ Văn Dận cùng Lê Huyền ở phía sau đều không khỏi có một chút khẩn trương.
Cuối cùng, Lê Huyền không nhịn được trừng mắt nhìn Vũ Văn Dận, thấp giọng nói: “Có phải ngươi nói cho muội ấy biết gì đó đúng hay không?”
Đột nhiên biết thân thế của mình, còn là thân thế phức tạp như vậy, đứa nhỏ này vốn đã ngốc, vậy có thể chịu nổi sao?
“Không có.”
Vũ Văn Dận nheo mắt phượng, vẻ mặt ngược lại không dao động.
Chỉ là đôi tay giấu ở trong tay áo nắm chặt, lại bỗng chốc buông ra.
Môi hơi mím, nhìn chằm chằm Hạng Tinh, không buông tha bất luận một chút biến hóa gì trên người nàng.
Rất nhanh, hai người đã thấy Hạng Tinh chuyển động.
Vẫn chưa đứng lên, mà trực tiếp ngồi xếp bằng, vận công điều động nội tức.
Dần dần, hơi thở màu tím nhạt bắt đầu quấn quanh quanh thân nàng, cũng càng thêm tràn đầy.
Ngay sau đó, ngay cả cây cối cùng nấm tản ra ánh sáng huỳnh quang xung quanh cũng bắt đầu tràn ra hơi thở màu tím, liên tục không ngừng mà bay về phía Hạng Tinh.
Cũng bị nàng tiếp thu toàn bộ.
Mà ánh sáng huỳnh quang xung quanh càng thêm mờ đi, cuối cùng toàn bộ ảm đạm.
——
Xin lỗi vì có chương trễ, tui bận thi kết thúc học phần với chuẩn đầu ra nên giờ mới edit được (。•́︿•̀。).
☆ ~('▽^人)☆ ~('▽^人)☆ ~('▽^人) (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ 🌟)