Editor: Trâu lười
Trình Dao Dao không biết chuyện xảy ra trong ruộng, cô còn đang
quấn chăn nhỏ ngủ trên giường. Tiếng mưa rơi tí tách trên mái ngói cùng tiếng
ếch kêu một xướng một họa, giống như một bản hòa âm thôi miên dài dằng dặc.
Trên bàn để một lọ hoa nhài, để thêm nước vào bên trong lọ, qua
một đêm hoa đã nở, giống như hoa sen trắng trôi nổi trên mặt nước, bay ra mùi
hương thơm ngát. Trong phòng còn có mùi lá ngải cứu đốt nhàn nhạt hòa lẫn với
mùi hoa nhài, đây là mùi hương quen thuộc nhất trong phòng Trình Dao Dao vào
mùa hè.
Đến khi mèo con trèo lên giường giẫm vào đầu cô, Trình Dao Dao mới
bất đắc dĩ mở mắt ra,hai tay giơ mèo con lên cao: “Trình Cường Cường!”
(犟: tên hán việt là Cường, nghĩa là cứng đầu, cố chấp, ương bướng,
không nghe lời.)
Đúng vậy, mèo con đã có tên. Người nhà đặt rất nhiều tên cho mèo
con: Khoai Mập, Nhục Nhục (thịt thịt), Ngu Ngốc, Quai Quai, Meo Meo, Nguyên
Bảo, Cầu Sữa,… Từ đầu đến cuối vẫn không chọn được, dù sao gọi nó là gì nó cũng
thờ ơ.
Có một hôm bà Tạ mắng Tạ Chiêu: “Cứng đầu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.