Editor: Trâu lười
Trình Dao Dao mới ăn kem đường xong, giọng nói mang theo vị ngọt
mát lạnh, trong mắt kinh ngạc: “Anh muốn em đi sao?”
Lòng bàn tay Tạ Chiêu chảy mồ hôi, lời nói lăn mấy vòng trên đầu
lưỡi, cuối cùng nói không lưu loát: “Đoàn văn công là nơi tốt, em…”
Trình Dao Dao lấy phiếu báo danh trong túi ra, lung lay trước mặt
Tạ Chiêu: “Tốt, vậy em đi báo danh luôn. Đãi ngộ đoàn văn công tốt, còn phân ký
túc xá. Hôm nay em báo danh, ngày mai có thể vào.”
“Nhanh như vậy?” Tạ Chiêu vội nâng mắt, không kịp che giấu
nỗi buồn không nỡ xa cô, bị Trình Dao Dao vừa vặn thấy: “Không phải anh nói…
Không muốn em đi à?”
Gương mặt Tạ Chiêu từ trước đến nay luôn bất động, lúc này cơ bắp
căng cứng, bộ dáng nói một đằng nghĩ một nẻo rơi vào mắt Trình Dao Dao, cô thấy
mới mẻ thú vị. Cô nghiêm túc nói bừa: “Lâm Gia Kỳ nói có lý, đãi ngộ đoàn văn
công tốt, còn có thể giúp em làm hộ khẩu trong huyện. Không phải anh muốn em
báo danh sao?”
Không, anh không muốn! Tạ Chiêu hận không thể gào thét, yết hầu như bị một bàn tay vô hình bóp lấy không có cách nào nói ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.