Editor: Trâu lười
Trong phòng bỗng nhiên có một cái tay duỗi ra, trắng bóc, trong
không khí có mùi hoa nhài, nắm vạt áo trước của Tạ Tam.
Trái tim bên trong lồng ngực của Tạ Tam như bị mèo con cào đập
cuồng loạn, hầu kết nuốt xuống, cầm cái tay nhỏ bé đang quấy phá ở ngực: “Đừng
nghịch.”
Phía sau cánh cửa lộ ra khuôn mặt như yêu tinh, đôi mắt hoa đào
sáng ngời, nhỏ giọng nói: “Sao anh đi lâu như vậy?”
Sau giờ Ngọ trong nhà im ắng, dường như chỉ một cây kim rơi cũng
có thể nghe thấy. Bà nội và Tạ Phi đang nghỉ trưa, không biết ngủ chưa. Tạ Tam
cảm giác tim mình đập như sấm, muốn đánh thức cả thôn, đè thấp giọng nói: “Trì
hoãn trong chốc lát.”
Trình Dao Dao nói: “Vậy anh vào đây.”
“…” Đôi mắt hẹp dài của Tạ Tam bỗng nhiên âm u, hơi thở nóng rực: “Em… Em nghỉ ngơi thật tốt, anh về phòng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.