Editor: Trâu lười
Cây kim ngân tươi mới rửa sạch, bỏ vào trong nồi nước lạnh, để lửa
nhỏ nấu trong nửa tiếng, lại thêm hai muôi đường cát, quấy đều cho tan sau đó
bỏ cánh hoa và bã ra, đặt trong chum nước cho mát.
Đêm hè, ánh trăng như nước, ngồi trong sân hóng mát uống trà, khỏi
nói dễ chịu bao nhiêu.
Tạ Tam giúp Trình Dao Dao hái rất nhiều cây kim ngân, sau khi nấu
xong nhóm thanh niên trí thức mỗi người một bát. Gần đây Trình Dao Dao không
xuống bếp, mọi người đều nhớ nước thanh mai cô nấu. Lúc này mọi người bê bát
cây kim ngân nhỏ, quý trọng uống từng ngụm nhỏ, chỉ cảm thấy thời tiết nóng nực
tiêu tan.
Trong viện đêm nay mát mẻ, tất cả mọi người ngồi giữa sân hóng
mát, nhóm nam thanh niên trí thức ngồi xổm ở cửa ra vào hút thuốc, chỉ không
thấy bóng dáng Trình Nặc Nặc, không biết chui đi đâu.
Cơm tối nay lại rất khó ăn, đám người tôi một lời anh một lời oán
trách, Trình Nặc Nặc cũng chỉ cúi đầu, không biết có phải ảo giác của Trình Dao
Dao hay không, luôn cảm thấy da cô ta trở nên xám xịt, ánh mắt cũng âm trầm.
Cơm nước xong xuôi liền cùng Thẩm Yến một trước một sau biến mất.
Hàn Nhân và Trình Dao Dao ngồi tựa lưng vào nhau, nhìn nước kim ngân trong tay: “Quá ngon, đầu óc của cô làm sao lớn lên vậy? Sao có thể nghĩ ra đồ uống tốt như vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.