Dịch: Trâu lười
Trong khu biệt thự quanh đây, căn biệt thự này thật sự khác biệt.
Tường bao màu đỏ và cổng sắt đen nhánh sạch bóng không dính bụi. Cách cửa cổng
có thể thấy mơ hồ sân vườn tràn đầy sức sống, thỉnh thoảng có một con mèo lông
xù thò cái mũi màu hồng phấn ra ngoài.
Hoa tường vi đỏ rực rủ xuống tường bao, lá xanh dính sương sớm lấp
lánh rạng rỡ. Sáng sớm gió thổi qua mang theo hơi lạnh, sân vườn ẩm ướt kèm
theo mùi hoa ngọt ngào, cho dù ai đi qua cũng phải dừng lại ngắm nhìn.
“Có việc gì vậy?” Thanh âm trầm thấp lạnh nhạt cách cánh cửa
sắt vang lên cắt ngang suy nghĩ miên man của Lục Thanh Bình.
Lục Thanh Bình cười giơ hộp bánh trong tay lên: “Chào buổi sáng,
anh định đứng cách cửa nói chuyện với tôi sao?”
Tạ Chiêu mở cửa sắt ra, thanh niên đẹp trai cao lớn mặc áo ba lỗ
và quần dài rộng rãi, đầu tóc hơi lộn xộn, gương mặt lạnh lẽo cũng giảm bớt đi,
cả người hắn giống hệt con sư tử mới lớn hấp ta hấp tấp.
Lục Thanh Bình đỏ mặt: “Sáng sớm tôi đến Kaisiling mua bánh ga tô, tôi tặng một cái cho anh nếm thử. Hai lần trước nhà chúng tôi mời anh đến ăn cơm nhưng anh không ở nhà. Lần này anh không thể từ chối nữa đâu đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.