Dịch: Trâu lười
Hè năm nay mưa nhiều, đất hoang, rừng tre, rừng thông và đồi núi
phía sau thôn Điềm Thủy đều mọc đầy nấm. Ngày nào Tạ Chiêu và Trình Dao Dao
cũng thắng lợi trở về từ trong rừng tre.
Nấm dê, nấm khô và nấm trứng thiên nga rất hiếm, vừa hái xong phải
ăn luôn trong ngày, mùi vị tươi ngon làm người muốn ngừng mà không ngừng được.
Mấy loại nấm khác thì xâu thành chuỗi rồi phơi khô, đến mùa đông có thể hầm
thịt gà, hầm thịt lớn, đây đều là những loại hiếm có.
Nấm thường dùng làm nấm tương. Nấm tươi băm nhỏ trộn với thịt mỡ,
sau đó trộn gia vị làm thành tương, lúc ăn chỉ cần chan một thìa lên bát cơm
hoặc đồ hộp, mọi người ăn xong chỉ nuốt cả lưỡi vào.
Ngày nào Trình Dao Dao cũng làm một nồi nấm tương lớn rồi đổ vào
từng bình nhỏ, khi tích đủ 200 bình, Tạ Chiêu sẽ mang vào huyện bán cho Hầu Tử.
Riêng dầu gà tung quý hiếm đều giữ lại hết, Tạ Chiêu dùng làm quà tặng không
tệ.
200 bình nấm tương tới tay, Hầu Tử lập tức tính tiền cho Tạ Chiêu,
sau đó hắn lại đưa bình rỗng nhập ở xưởng đồ hộp và dầu đậu phộng cho Tạ Chiêu.
Hầu Tử ân cần khuân đồ giúp Tạ Chiêu, hắn năn nỉ: “Anh Tạ Tam, chỗ nấm tương của anh bán rất tốt! Em luôn có nguồn tiêu thụ đầy đủ, anh có thể bảo chị dâu làm nhiều thêm được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.