Dịch: Trâu lười
Khói bụi mịt mù, một con xe Jeep đi vào thôn Điềm Thủy.
Người trên xe lục tục xuống, người xuống cuối cùng là một người
phụ nữ trung niên sang trọng, giày trên chân không dính bụi giẫm xuống đất, bà
nhíu mày lại.
Ngụy Thục Quyên vội vàng đỡ bà ấy, bà lấy lòng nói: “Đường bẩn quá
đi! Nông thôn đều như vậy đó.”
Mẹ Thẩm ghét bỏ rút tay về. Cán bộ đi cùng cười nói: “Xe không đi
vào được, chúng ta chỉ có thể đi bộ.”
Trình Chinh cười: “Tôi thấy quanh cảnh ở đây rất tốt, tường trắng
ngói đen, rất hợp với vùng sông nước Giang Nam.”
Cán bộ nói: “Đúng, đúng. Quang cảnh trong thôn rất đẹp. Mỗi năm thôn này đều được xếp loại đại đội tiên tiến, người dân thật thà chất phác…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.