Dịch: Trâu lười
Hai người giày vò một trận trên tầng, Cường Cường tưởng Tạ Chiêu
bắt nạt Trình Dao Dao, nó ôm đùi Tạ Chiêu kêu ầm lên. Âm thanh ồn ào vang lên,
tro bụi trên trần nhà rơi xuống liên tục.
Bà Tạ nghe thấy tiếng thì cầm đèn dầu đi đến đầu cầu thang gọi:
“Chiêu ca nhi, Dao Dao, hai đứa đang làm gì vậy, Chiêu ca nhi, cháu đừng làm
loạn!”
Giọng nói chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Tạ Chiêu vừa muốn trả
lời, Trình Dao Dao liền mềm nhũn muốn khóc nhưng không khóc được, cô giống như
con mèo nhỏ cào vào lòng hắn.
Mũi Tạ Chiêu lại nóng lên, máu mũi chảy tí tách xuống áo Trình Dao
Dao.
Tay chân Trình Dao Dao nhũn ra, cô cố gắng tích góp sức lực tránh
khỏi tay Tạ Chiêu, cô dựa vào vựa lúa che mũi: “Anh cách xa em ra, đừng đến
đây!”
Tạ Chiêu vừa giơ cái tay dính đầy máu ra thì Trình Dao Dao muốn ngất đi luôn: “Bỏ ra, bỏ ra!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.