Dịch: Trâu lười
Mắt Trình Dao Dao bị che lại bằng vải, tay và chân cũng bị trói
lại bằng dây thừng, cả người bị vứt trên đống rơm bẩn thỉu. Mặt đất khô cứng
nhấp nhô chọc vào người cô. Lúc này Trình Dao Dao không quan tâm đến việc bẩn
hay không, cô nằm yên trên đất một lúc lâu, đầu óc hốt hoảng phân tích tình
huống trước mắt.
Lúc cô hái rau khúc trên sườn núi thì thấy một cái bóng đi từ đằng
sau tới. Trình Dao Dao tưởng là cô gái nào đùa giỡn, muốn đứng đằng sau dọa cô.
Cô còn chưa kịp mở miệng thì bị che miệng lại lôi đi.
Bên kia sườn dốc có một cái khe sâu nửa mét, đám cỏ mọc xung quanh
tạo thành góc chết. Một cô gái nghe thấy động tĩnh quay đầu nhìn, nhưng cô chỉ
thấy bụi cây lắc lư một cái, không có điều gì khác lạ.
Trình Dao Dao bị bịt kín miệng, cô trơ mắt nhìn cô gái kia đi xa.
Người phía sau dùng cái khăn hôi thối che mũi và miệng cô lại.
Đến khi Trình Dao Dao tỉnh dậy, dầu óc vẫn hỗn loạn. Cô uống mấy
giọt linh tuyền, tinh thần mới rõ ràng.
Chưa bao giờ Trình Dao Dao nhớ Tạ Chiêu như lúc này. Sáng nay lúc đi ra cửa, Tạ Chiêu đến phòng cô chào tạm biệt, cô còn không cho hắn hôn. Sớm biết như này, sáng nay cô sẽ không trêu đùa hắn đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.