Dịch: Trâu lười
Trình Dao Dao đi xe lửa mệt mỏi nên ngủ rất ngon. Ánh nắng sáng
sớm xuyên qua rèm cửa chiếu vào mặt cô, lông mi đen nhánh của Trình Dao Dao run
rẩy, cô mềm mại gọi: “Tạ Chiêu…”
Không có ai đáp lại. Trình Dao Dao mở mắt ra, đập vào mắt là rèm
cửa màu trắng và khung cửa sổ màu xanh da trời. Phòng ngủ gọn gàng sạch sẽ làm
Trình Dao Dao hoảng hốt cho rằng mình quay về đời trước.
Trình Dao Dao dụi mắt, lúc này mới nhớ ra mình vừa về Thượng Hải.
Cô không muốn rời chăn bông ấm áp, cô xoay người, chân đạp phải túi chườm nóng.
Ngoài cửa có tiếng gọi: “Dao Dao, dậy chưa?”
Trình Dao Dao ngáp một cái, lười biếng nói: “Chưa ạ.”
Trình Chinh đẩy cửa vào, trong tay ông bê một khay đựng đồ ăn, ông cười nói: “Con gái đừng nằm ỳ nữa, sáng nay bố đi xếp hàng mua bánh mì gối con thích ăn nhất này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.