Editor: Trâu lười
Huyện Lâm An là một huyện nhỏ, xe lửa đi từ Vân Thành sẽ dừng một
lát ở huyện Lâm An. Hai bên đường ray ở nhà ga có những bụi cây nhỏ và cỏ lau,
bây giờ là cuối thu, cỏ lau màu trắng bay lượn theo gió.
Mỗi khi xe lửa nhả khói kêu ầm ầm dừng lại, thôn dân ở phụ cận sẽ
mang rổ hoặc chậu gỗ nhỏ chạy đến cạnh cửa sổ xe lửa như ong vỡ tổ, mời chào
hành khách ngồi trên xe: “Trứng gà luộc nước chè, một mao một suất!”, “Đậu
phộng ngũ vị hương, đậu tương luộc!”, “Củ ấu tươi mới, dưa vàng đây!”
Lộ trình đường dài trên xe lửa vừa lâu vừa nhàm chán, phần lớn mọi
người sẽ lấy một mao tiền mua ít hạt dưa hoặc củ ấu, có thể ăn dọc đường đi. Có
khi đội kiểm tra sẽ đến bắt người, các thôn dân quen đường quen nẻo thu rổ lại
chạy tán loạn vào trong dòng người, đội kiểm tra đành bó tay.
Hôm nay thời tiết rất tốt, cỏ lau bị hong khô tản ra mùi thơm dễ
ngửi. Buổi sáng có rất ít người đi tàu hỏa nên tàu chỉ dừng lại ở trạm nửa
tiếng. Các nhân viên xách đồ và thiết bị của hành khác lên xe lửa, Trần Dũng và
các cán bộ ở nhà văn hóa đang chào tạm biệt đạo diễn Vinh.
Đạo diễn Vinh cười ha hả, lần này tới tìm được Trình Dao Dao làm
diễn viên chính, không thể bỏ qua công lao của Trần Dũng, thái độ của đạo diễn
cũng tốt hơn: “Lần này có thể thuận lợi tìm được Thẩm Ký Thư, may mà có chủ
nhiệm Trần giúp đỡ.”
“Nên làm, nên làm!” Trần Dũng kích động xoa xoa tay. Đạo diễn Vinh là đạo diễn lớn cấp quốc gia, một câu nói của ông còn có tác dụng hơn 10 năm cố gắng của Trần Dũng! Trình Dao Dao đúng là quý nhân của hắn, lúc trước cứu được vợ hắn, bây giờ lại giúp hắn đạt được công lao lớn!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.