Trên sân khấu giữa phòng tiếp khách đã có nhân viên chuyên môn đang khẩn trương kiểm phiếu, mà người ở phía dưới thì ai cũng có suy tính!

Đám người Mã Hạo, Lâm Phú, còn có Liễu Quốc Chấn đang suy nghĩ đường lui.

Người nhà họ Lâm thì tràn đầy tự tin, tất cả đã được sắp xếp thỏa đáng trước đó rồi, đợi đến khi tuyên bố kết quả bỏ phiếu, đến lúc đó bọn họ có thể tấn công triệt để sự kêu ngạo của Vương Thành, chờ tấn công anh xong, sẽ bắt đầu yêu cầu Vương Thành ói ra những cổ phần đã nuốt trước đó.

Trong khi chờ đợi căng thẳng, công việc kiểm phiếu rất nhanh đã hoàn thành, Tô Thanh Lạc cầm microphone trở về sân khấu lần nữa, hắng giọng tuyên bố.

“Công việc kiểm phiếu đã xong hết rồi, giờ chúng tôi sẽ tuyên bố kết quả bỏ phiếu.”

Vừa dứt lời, đám người Mã Hạo, Lâm Phú đều rất lo lắng và tuyệt vọng với vận mệnh của thị trường liên quan đến mình, bốn nhà bọn họ muốn đấu với hai nhà hào phú Lâm Tô, chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.

“Lần này xong rồi, bị Vương Thành kia thật sự hai thảm rồi! Xem ra tôi phải xin nghỉ hưu sớm thôi!” Lâm Phú đã có suy nghĩ xin nghỉ hưu sớm, một khi bị khai trừ ra khỏi liên minh thương nghiệp phía Nam thành phố, chuyện làm ăn kia chắc chắn sẽ xuống dốc không phanh, còn không bằng bán công ty đi, trực tiếp về hưu dưỡng lão.

Mã Hạo và Liễu Quốc Chấn cũng đã nghĩ xong đường lui, lỡ đâu thực sự bị khai trừ ra khỏi liên minh thương nghiệp phía Nam thành phố, vậy chỉ có thể nương dựa tìm kiếm sự che chở của Tập đoàn Đỉnh Hòa, bằng không thì xí nghiệp của bọn họ sợ là sẽ phải bị những thành viên khác của liên minh thương nghiệp chèn ép.

Mà so với sự lo lắng bất an của đám người Vương Thành bên này, người nhà họ Lâm thì vẻ mặt đầy châm chọc, thậm chí còn kêu người chuẩn bị Champagne, chuẩn bị đợi một lát nữa dùng để ăn mừng.

“Diệp con, con đi chuẩn bị thêm mấy chai Champagne, đợt lát nữa chúng ta dùng để ăn mừng.” Tâm trạng Lâm Chấn Hoa rất tốt nói.

“Được, đợi lát nữa gọi người của nhà họ Tô, chúng ta phải ăn mừng thật vui vẻ.” Lâm Diệp cũng rất là kích động, thằng nghèo rách này, cuối cùng cũng phải bị anh ta giẫm dưới chân, đến lúc đó Vương Thành sẽ bị mọi người cô lập, Hà Hiểu Nghiên cũng sẽ rời bỏ anh mà đi thôi.

Ngay lúc nhà họ Lâm đang âm thầm chuẩn bị ăn mừng, Tô Thanh Lạc trên sân khấu đã bắt đầu tuyên bố kết quả bỏ phiếu.

“Để tôi tuyên bố kết quả bỏ phiếu, ủng hộ khai trừ bên A nhà họ Lâm tổng cộng có 108 phiếu, ủng hộ khai từ bên B cá nhân Hà Dương, Lâm Phú, Liễu Quốc Chấn và Mã Hạo tổng cộng có 20 phiếu. Ngoài ra trong năm người dẫn đầu có bốn người ủng hộ khai trừ nhà họ Lâm, mà chỉ có một người ủng hộ đề xuất khai trừ Mã Hạo.”

“Cho nên, dựa theo quy tắc của liên minh thương nghiệp, kết quả bỏ phiếu cuối cùng là nhà họ Lâm sẽ bị khai trừ ra khỏi liên minh thương nghiệp phía Nam thành phố, kết quả này lập tức có hiệu lực.”

Lúc Tô Thanh Lạc truyền kết quả này tới toàn bộ phòng tiếp khách thông qua microphone, bốn người Lâm Phú, Mã Hạo, Hà Dương với Liễu Quốc Chấn đều hoàn toàn khiếp sợ.

Tình thế đảo ngược tới quá nhanh, quá ngoài ý muốn, trong khoảng thời gian ngắn càng có chút không đáng tin, thậm chí chính bọn họ còn tưởng rằng mình đã nghe nhầm.

“Cái này, tình huống gì thế này, sao kết quả cuối cùng khai trừ là nhà họ Lâm?”

“Hình như ủng hộ việc khai trừ nhà họ Lâm có tới 108 nhà.””



Không phải là đã thống kê sai đấy chứ! Nhà họ Tô với ba nhà dẫn đầu khác đều đã âm thâm hợp tác với nhà họ Lâm rồi mà, sao vẫn có nhiều người ủng hộ việc khai trừ bọn họ vậy!”

...

Rất nhanh, trong lòng Lâm Phú trở nên kích động, vốn cho là kết cục nhất định thua, thế mà lại diễn ra một màn xoay chiều lớn như vậy, điều này thật sự ngoài dự liệu của bọn họ.

Mã Hạo và Liễu Quốc Chấn cũng không nghĩ tới sẽ có kết quả này, đây cũng quá là thần kì mà!

Lâm Nghệ Phân mẹ của Hà Hiểu Nghiên với dì cả dì nhỏ của cô, lúc này há miệng càng to hơn, vẻ mặt không dám tin.

“Không thể nào, bị khai trừ lại là nhà họ Lâm!”

Lâm Nghệ Phân tuyệt đối không thể tin được, dưới tình huống như vậy, thế mà lại có kết quả thế này, đánh chết bà cũng không ngờ kết quả sẽ thế này.

“Quá tốt rồi, Vương Thành.” Hà Hiểu Nghiên rất nhanh đã kích động, nếu như công ty của cha và ông ngoại cô không bị khai trừ ra khỏi liên minh thương nghiệp phía Nam thành phố, vậy thì cô cũng không cần phải chia tay với Vương Thành, đây mới là lý do khiến cô kích động.

“Bây giờ có thể ăn rồi chứ!” Vương Thành cười một tiếng, tiện tay cầm lấy một miếng bánh ngọt đưa cho cô.

“Ừa, ăn ngon thật.” Quả nhiên là tâm trạng tốt, khẩu vị cũng khá, ăn cái gì cũng thấy ngon.

Hà Dương cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhìn lướt qua Vương Thành bên cạnh từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc vẫn luôn yên lặng bình tĩnh, đột nhiên nhớ lại trước đó anh đã từng nói một câu, nói là anh cũng đã sắp xếp thỏa đáng rồi, vạn sự sẵn sàng chỉ thiếu gió Đông.

Nghĩ tới đây, Hà Dương càng cảm thấy Vương Thành quá mức thần bí khó lường, dưới tình huống này thế mà lại có thể trở mình, không thể không nói thực sự là quá lợi hại. Đồng thời ông càng kiên định hơn muốn đứng về phía Vương Thành.

Mà ngược lại với sự hưng phấn khích động của đám người Vương Thành bên này chính là nhà họ Lâm. Bọn họ giống như bị khiếp sợ, nhưng mà sau khi khiếp sợ quà đi là mọi sự nghi ngờ và bất an.

“Không thể nào, không thể nào, nhất định là Tô Thanh Lạc đã tuyên bố sai kết quả bỏ phiếu rồi, làm sao mà số lượng ủng hộ khai trừ chúng ta lại nhiều như thế, mà bọn họ là ít như vậy?” Lúc này Lâm Chấn Hoa đã rối loạn cả lên, trò đùa này cũng không phải như vậy!

“Diệp con, con mau đi tìm Tô Thanh Lạc với cha, kiểm tra kết quả bỏ phiếu.”

Lúc này Lâm Diệp cũng chết lặng, tình huống này là thế nào, hai nhà Tô Lâm lại còn có thể lực của ba nhà dẫn đầu khác, thế lực nhiều như vậy cộng lại, làm sao lại có kết quả này.

“Nhất định là kiểm tra phiếu sai rồi, cha, chúng ta cùng đi kiểm tra!”



Hai cho con Lâm Chấn Hoa và Lâm Diệp không chấp nhận kết quả này, vội vàng chạy tới sân khấu, lớn tiếng chất vấn Tô Thanh Lạc.

“Tô Thanh Lạc, tôi yêu cầu kiểm tra kết quả bỏ phiếu ngay tại chỗ! Kết quả này tôi không phục!” Lâm chấn Hoa nổi giận nói.

“Đúng, chúng tôi phải kiểm tra phiếu, chúng tôi nghi ngờ các người thao tác ngầm.” Lâm Diệp cũng tức đến nổ phổi đi lên trên sân khấu.

Bọn họ vừa dứt lời, những người ở đây đều bày ra dáng vẻ xem kịch vui, không nghĩ tới nhà họ Lâm trước đó vênh mặt hất hàm sai khiến, thế mà lại bị người ta ép đến nổi phải đi kiểm tra phiếu bầu, đúng là không nghĩ tới mà!

“Có thể kiểm tra phiếu, nhưng các người không thể nói lung tung được.” Tô Thanh Lạc nhíu lông mày, lúc đang định kêu nhân viên công tác đưa thùng bỏ phiếu và phiếu bầu cho bọn họ, để bọn họ kiểm tra, hai cha con phía sau đã lao tới.

Giật lấy phiếu trong tay của nhân viên công tác, sau đó bắt đầu lật từng tờ một ra kiểm tra.

Thế mà trên các lá phiếu, đúng là phần lớn đều lựa chọn ủng hộ khai trừ nhà họ Lâm bọn họ.

“Không thể nào, không thể nào, cái này nhất định là giả.”

Lúc này trong lòng Lâm Chấn Hoa rối loạn như tơ vò, chuyện làm ăn của nhà họ Lâm bọn họ phần lớn đều ở phía Nam thành phố, bộ khi bị khai trừ khỏi liên minh thương nghiệp, vậy nguồn tài nguyên của bọn họ và ưu thế sẽ càng ngày càng ít đi, thậm chí còn có thể bị những người khác trong thương hội chèn ép, hậu quả khó mà lường được.

“Cha, bây giờ chúng ta phải làm sao đây! Hình như những lá phiếu này không có vấn đề gì.” Lúc này Lâm Diệp cũng rất gấp gáp, anh ta hoàn toàn không nghĩ tới ở thời điểm then chốt, nhà họ Tô và ba nhà dẫn đầu khác vậy mà phản bội, giết tận bọn họ.

“Cha phải đi hỏi nhà họ Tô, vì sao lại phản bội.”

Lâm Chấn Hoa phẫn nộ xé nát hết những tờ thăm kia, muốn đi tìm gia trưởng Tôn Nam Thiên của nhà họ Tô, hỏi ông ta vì sao lại bội ước như thế, thế nhưng ông ta vừa xoay người, Tô Nam Thiên đã xuất hiện ở phía sau ông ta.

“Chấn Hoa, lần này tôi có lỗi với ông, thực sự là thế lực sau lưng của đối phương quá mạnh, chúng tôi không đắc tội được.” Tô Nam Thiên mang theo một lời xin lỗi nói.

“Tô Nam Thiên, ông dám chơi tôi, mấy người bọn họ thì có thể có thế lực lớn mạnh nào ở phía sau chứ.” Lúc này Lâm Chấn Hoa đã vô cùng tức giận, trong thời khắc mấu chốt thế mà lại giết tận bọn họ, điều này khiến sau này nhà họ Lâm bọn họ còn lăn lộn như thế nào ở phía Nam thành phố nữa.

Vương Thành từ phía xa nhìn thấy hai nhà Tô Lâm đang đối mặt ở trên quầy rượu, khóe miệng khẽ mỉm cười một cái, định lại cho bọn họ thêm một mồi lửa, lập tức gọi Mã Hạo tới nói: “Mã béo, lại đi đề xuất thêm một vấn đề nữa, đề nghị nhà họ Tô thay thế vị trí một trong năm người dẫn đầu còn trống của nhà họ Lâm.”

“Để nhà họ Tô thay thế vị trí của một trong năm người dẫn đầu còn trống của nhà họ Lâm??” Mã Hạo sờ đầu một lúc cũng không nghĩ ra, Liễu Quốc Chấn bên cạnh dường như đã hiểu rõ.

“Chiêu này của cậu Vương đúng là hay nha, cứ như vậy, Lâm Chấn Hoa này sẽ cho rằng Tô Nam Thiên là vì muốn thay thế vị trí của ông ta trong liên minh thương nghiệp phía Nam thành phố, mà tính toán ở sau lưng ông ta.”

“Ừ, nhưng mà kịch hay chỉ vừa mới bắt đầu!” Khóe miệng của Vương Thành khẽ mỉm cười, chuẩn bị phá hủy triệt để nhà họ Lâm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play