“Anh Vương, anh cũng thật là, bọn tôi tới đây cũng là nể mặt anh.”  

“Ai mà không biết rõ mọi chuyện, anh là người nhà họ Vương mà lại không biết Hoa Thành Hùng đắc tội với ai?”  

Advertisement

Mặt Vương bụng phệ bắt đầu u ám, ông ta cau mày: “Không phải chỉ là một nữ minh tinh thôi à? Yên tâm, tôi điều tra rồi. Nữ minh tinh đó họ Khương, nhưng chả liên quan gì tới nhà họ Khương kia đâu.”  

“Hừ, mà kể cả là con gái nhà họ Khương thì đã sao, nhà họ Vương tôi mà phải sợ nhà họ Khương à?” Vương Tùng rất khí phách nói.   

Advertisement

Những người khác hơi do dự, nhưng lại không nói gì. Bọn họ dám khẳng định tên béo này là một kẻ ngu ngốc, và hắn chắc chắn đã có gì đó với vợ của Hoa Thành Hùng. Nếu không sao lại không biết sau lưng Khương Mạn chính là gia tộc Lancelot?  

“Vậy Khương Mạn là công chúa nhà Lancelot! Trong người cô ta còn có một nửa dòng máu của nhà họ Khương, mặc dù nhà họ Khương không công nhận, nhưng với thực lực của nhà Lancelot, anh Vương biết chứ……”  

“Nhà họ Vương mấy năm nay cũng có nhiều hạng mục ở nước ngoài, tùy tiện đầu tư cũng đã là mấy chục tỷ, mà tôi nhớ có nhiều hạng mục là hợp tác với nhà Lancelot……”  

“Người này……chúng tôi đắc tội được sao?”  

Mặt Vương Tùng tái mét, đôi mắt trợn ngược.   

Tên Hoa Thành Hùng chết tiệt này, dám bẫy hắn!!   

Vương Tùng không dám nghĩ tới hậu quả, ông ta ở trong nhà họ Vương cũng chả có quyền hành gì, mà đây lại là công việc làm ăn của cả gia tộc, nếu làm hỏng chuyện thì khó cứu vãn.   

Đúng lúc này âm nhạc bắt đầu vang lên, Lý Vân khoác tay Hoa Thành Hùng đi vào trong bữa tiệc.   

Ở một góc rẽ, Khương Nhuệ Trạch một hơi uống cạn cốc rượu, ánh mắt rực cháy. Ha, sắp có kịch hay rồi đây!   

Lúc Hoa Thành Hùng dẫn Lý Vân bước vào hội trường, liền cảm thấy bầu không khí có gì đó không đúng.    

Càng tiến vào sân khấu của hội trường, cảm giác đó càng mãnh liệt.    

Ánh mắt của những người xung quanh nhìn ông ta, giống như là đang nhìn một thằng hề nực cười vậy.  

Trong lòng Hoa Thành Hùng có chút bất an, Lý Vân duy trì nụ cười cứng ngắc, rất chuyên tâm nên không hề chú ý đến điều này.    

Hoa Thành Hùng ôm ý đồ tìm kiếm bóng dáng của Vương Tùng, kết quả, chỉ bắt gặp ánh mắt kỳ quái.  

Vương Tùng cười lạnh, nhìn ông ta chằm chằm, tim Hoa Thành Hùng bất an đập mạnh.  

Ở một bên khác, anh em nhà họ Tề âm thầm phá hoại, cậu cả nhà họ Tề đắc ý nói:   

“Quả dưa miễn phí này thật là ngọt*, Hoa Thành Hùng lần này mất cả chì lẫn chài rồi.”  

(*Quả dưa: nghĩa bóng chỉ những vụ ồn ào, drama, ‘ăn dưa’ hàm ý hóng hớt drama)  

“Cái tên mập chết tiệt Vương Tùng này đã quen thói rồi, những chuyện kéo quần lên liền không nhận người này hắn ta cũng làm không ít, lần này hắn ta biết bản thân bị Hoa Thành Hùng chơi kế dùng sắc lừa tiền, không báo thù thì không phải là hắn ta nữa rồi!”  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play