*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khương Nhuệ Trạch nhìn bằng ánh mắt khinh bỉ: “Vậy thì thật ngại quá, đây là Đế Quốc, chỉ nói tiếng Đế Quốc.”   

Người đàn ông nhún vai, lấy từ trong hộp thuốc lá ra một điếu thuốc, cười híp mắt nhìn Khương Nhuệ Trạch:   

Advertisement

“Một năm không gặp, tôi sắp nhìn không ra vẻ tàn độc từ trên người anh nữa rồi, tôi rất lo lắng anh chỉ cần rời khỏi Đế Quốc là sẽ bị người ta xóa sổ đấy.”     

Khương Nhuệ Trạch cười nhạo thành tiếng, ánh mắt trào phúng: “Anh cứ sống sót mà bước ra khỏi Đế Quốc đi rồi tính, Quỷ Hồ.”  

Khí thế của người đàn ông dịu xuống trong nháy mắt, trừng mắt nhìn Khương Nhuệ Trạch: “Cho nên, anh sẽ không thấy chết mà không cứu đúng không, chúng ta là bạn cũ mà.”  

Advertisement

Khương Nhuệ Trạch lạnh lùng đáp: “Rốt cuộc là anh tới Đế Quốc làm gì?”    

Quỷ Hồ thở dài, vẫn cười híp mắt, nhưng lại không thấy độ ấm trong mắt: “Tới tìm tình yêu đích thực, nhưng vừa nhập cảnh đã bị người ta để mắt tới rồi.”    

Cổ anh ta còn chưa động đậy, ánh mắt đã liếc về phía bên phải.   

Con hẻm bên phải tối như mực, như thể có một đôi mắt ẩn trong bóng tối.  

“Chắc là tổ chức Chim Ưng của Đế Quốc.” Quỷ Hồ cười: “Thật lợi hại, không hổ là tổ chức trực thuộc của hoàng gia, nhưng tôi là công dân tuân thủ pháp luật của quốc tế đó, như vậy sẽ ảnh hưởng đến việc yêu đương hẹn hò của tôi.”   

Khương Nhuệ Trạch làm sao có thể tin mấy lời quỷ quái này của anh ta chứ.  

Nhưng mà, đội trưởng của tổ chức Chim Ưng gọi là Lão Ưng.   

Khương Nhuệ Trạch trong lòng phỉ nhổ: Đó chẳng phải là đội trưởng đội vệ sĩ của lão Bạc sao……  

“Bớt nói nhảm đi, hoặc là thành thật khai báo anh tới đây làm gì, hoặc là chờ ăn cơm tù đi.”    

Khương Nhuệ Trạch chế giễu: “Yên tâm, loại ẻo lả như anh rất hợp khẩu vị mấy tên to con lực lưỡng, đảm bảo sẽ được ăn no.”    

Gương mặt tươi cười giả tạo của Quỷ Hồ suýt chút nữa thì nứt vỡ!  

???  

Đây là kiểu ăn nói ác độc gì vậy?  

Quỷ Hồ hít sâu một hơi: “Nghe nói Đế Quốc cổ đại có một loại độc dược gọi là Hạc Đỉnh Hồng, anh dùng nó để súc miệng sao?”    

Khương Nhuệ Trạch trợn trắng mắt, giơ tay phải lên, ngón cái và ngón trỏ miết vào nhau.    

Cái động tác này……  

Tầm nhìn hạn hẹp.jpg  

Nực cười! Đi theo em gái bảo bối nhà mình, làm gì có cái gì là không học được?  

Trong ngõ tối đen, dường như có thứ gì đó đang động đậy.   

Quỷ Hồ nhạy cảm nghe được tiếng bước chân, lông tơ sau lưng anh ta dựng cả lên, âm thanh đó tiến lại gần, ánh mắt Khương Nhuệ Trạch đầy vẻ chế giễu.  

Điếu thuốc đang ngậm trong miệng cũng nhanh chóng cháy hết.  

Quỷ Hồ có một dự cảm, trước khi điếu thuốc đó cháy hết, mình là không thành thật khai báo thì tên ác quỷ này tuyệt đối sẽ ‘vì đại nghĩa diệt thân’*!    

(*vì đại nghĩa diệt thân: vì nghĩa lớn, vì thế cục mà hi sinh người nhà, người thân)  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play