“Đầu óc anh không có vấn đề gì cả, tiểu Khương em sao vậy, nói chuyện gắt vậy?”   

“Không phải đấy chứ, tôi trông anh có vẻ bệnh nghiêm trọng lắm đấy.”    

Advertisement

Khương Mạn khinh bỉ nhìn anh ta:    

“Nếu đầu óc không sao thì nhanh chóng trả lại mười triệu tệ cả gốc lẫn lãi mà năm ngoái anh vay của tôi đi.”   

“Ngoài ra ……”  

Khương Mạn bĩu môi ghét bỏ: “tiểu Khương cái gì chứ, chúng ta đâu có thân!”   

"Mượn 10 triệu? Chị Khương Mạn, chị hào phóng như vậy à?" Mặt Tang Điềm không thể tin nổi.  

Chủ yếu là khi Khương Mạn ở trong đoàn làm phim, hành động thường xuyên tranh giành hộp cơm với nhóm diễn viên đã ăn sâu vào tâm trí của người khác.  

Khương Mạn trừng mắt nhìn cô ấy, em gái nhỏ có chuyện gì vậy? Không  tìm được kẻ thù, phải không? Tang Điềm nhận được thông điệp, tay làm động tác kéo ngang, khóa môi lại.  

Ngụy An Nhiên không ngờ Khương Mạn lại nói chuyện vay tiền trước mặt nhiều người như vậy, vô cùng ngại ngùng, anh ta cầm micro trên cổ áo lên và hạ giọng:  

"Khương Mạn, làm ầm ĩ cái gì vậy? Nói chuyện không biết như thế nào là đúng lúc đúng chỗ à?"  

Khương Mạn lạnh lùng trừng mắt nhìn anh: "Nếu không muốn mất mặt thì đừng tới gần tôi, anh không xứng đáng để tôi phải nói đúng lúc đúng chỗ."  

"Cô..." sắc mặt Nguỵ An Nhiên trở nên khó coi, thấy toàn bộ máy quay của ekip chương trình bên đó vẫn đang quay, anh ta quay người lại diễn vai chú cún nhỏ hiền lành.  

Nói: "Khương Mạn, đùa thôi mà, tôi và cô ấy thường hay đùa giỡn như vậy."  

"Đạo diễn, đoạn vừa rồi đừng cho vào, giữ cho tôi chút thể diện."  

Đạo diễn chương trình ho khan một tiếng, duy trì một nụ cười lịch sự và giả tạo. Đương nhiên là sẽ không bị cắt mà như thế nào sẽ phát nguyên thế đó.  

Trong livestream đã vô cùng náo nhiệt.  

(Ekip chương trình quá ác rồi, Nguỵ An Nhiên đã bảo đừng cho vào, tên này còn không biết là đang livestream sao?)  

(Trông không giống như đang đùa, vậy thì lần này Nguỵ An Nhiên thật mượn tiền à?)  

(Anh Nhiên là phú nhị đại, được chứ, 10 triệu có là gì? Chắc chắn là Khương Mạn đang nói linh tinh!)  

(Ngồi chờ anh Nhiên đánh vào mặt cô ta, thấy anh Nhiên tốt tính mà bắt nạt à?)  

(Mười triệu... một lần nữa, tôi cảm thấy các minh tinh thực sự rất giỏi kiếm tiền.)  

"Chỉ 10 triệu thôi mà cũng không phải không trả nổi. Quay chương trình, có thể đừng đem chuyện ân oán cá nhân vào công việc được không?"  

Tôn Hiểu Hiểu mở miệng, từng câu từng chữ nghe cũng có lý, nhưng xét kỹ thì thấy trong lời nói có ý gì đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play