*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cô chưa từng tiếc tiền với đồ ăn, trong khoảng thời gian này cô đã ăn rất nhiều bánh kem và bánh ngọt nhưng không có loại nào có thể so sánh với miếng bánh ngọt trước mặt cô!  

Nhưng miếng bánh ngọt này nhỏ quá, cô cắn hai miếng là hết sạch!  

Advertisement

Cuối cùng cô đổ tất cả những miếng vụn còn lại vào trong miệng, bưng cái đĩa lên với dáng vẻ thòm thèm, trông cô giống như một chiếc máy rửa bát hình người...  

"Có ngon không?"  

Advertisement

Khương Mạn gật đầu: "Tôi muốn ăn nữa!"  

Bạc Hạc Hiên cười, không nói gì, nhìn cô một lúc rồi nói: "Đừng chê tôi khó hầu hạ, da mỏng thịt mềm, thân thể yếu ớt nữa?"  

Khương Mạn nghi ngờ người đàn ông này cũng có siêu năng lực, anh còn có thể đọc được suy nghĩ của người khác!  

“Tôi từng chê anh à?” Cô quên có chọn lọc: “Làm sao tôi có thể chê bai chiến hữu tốt của mình được.”  

"Chiến hữu?"  

Bạc Hạc Hiên lạnh lùng quay đầu lại: "Tôi sẽ không làm những thứ này cho chiến hữu đâu."  

"Anh… làm à?"  

Khương Mạn kinh ngạc, bưng cái đĩa chạy lại chỗ anh:   

"Kẹo bạc hà lúc trước anh đưa cho tôi cũng là anh tự làm sao? Anh Bạc còn có khả năng đó sao?"  

Biểu hiện của Bạc Hạc Hiên khó hiểu, không nói năng gì. Trong lòng Khương Mạn bắt đầu khó chịu.  

“Anh hơi nhỏ mọn một chút chút thôi!”  Cô không nhịn được nữa.  

Kiếp trước cô không chỉ gặp hàng nghìn mà thậm chí còn là hàng chục nghìn người đàn ông, không cần quan tâm là chuyện lớn hay chuyện nhỏ đều làm. Thấy không vừa ý thì mắng chửi thằng mặt, nếu chửi không lại thì dùng nắm đấm, ai có năng lực, không bị đánh chết thì người đó là vua! Chứ đâu có giống như người đàn ông trước mặt này, nội tâm phức tạp, nói chuyện thì vòng vo, chỉ cần hét lớn một tiếng là tiếng vọng lại có thể vang gấp ngàn vạn lần!  

Bạc Hạc Hiên đặt tay phải đặt lên tay vịn ghế sô pha, chống trán nhìn cô và nói: "Đều bị em phát hiện rồi à? Yêu Nhi thật là giỏi."  

Sắc mặt Khương Mạn tối sầm nói: "Nếu anh lại gọi tôi là Yêu Nhi, tôi sẽ không khách sáo đâu."  

Hai mắt Bạc Hạc Hiên sáng lên: "Sợ quá đi mất..." Mong chờ quá đi mất.  

Từ biểu cảm của Bạc ảnh đế không nhìn ra chút sợ hãi nào.  

Khương Mạn chỉ nhìn thấy vẻ nóng lòng muốn thử.  

Cô nói thầm trong bụng: Wow, anh thật là biến thái.  

Bụng dạ đen tối như Bạc thiên kim, cái chuyện lấy nhu chế cương* này, anh trước giờ đều rất thành thạo.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play