Cô tiếp tục nói: "Ở nước ta có nhiều vụ tai nạn như vậy không?"  

"Tôi thấy cái ổ khóa này hình như bị oxy hoá một chút rồi, liệu nó có bung ra đột ngột không?"  

Advertisement

"Nếu như từ đây rơi xuống, đầu sẽ bị nát ra, da bị xé toạc, ruột gan đều sẽ lòi ra nhỉ..."  

Bằng những lời này của mình, cô đã khiến một số người đang xếp hàng dài chờ đến lượt chơi phía sau rút lui.  

Advertisement

Mẹ kiếp! Đáng sợ quá!  

Người hướng dẫn có chút gấp gáp: "Cô gái, cô đừng nói lung tung, hệ thống đảm bảo an toàn của chúng tôi không có vấn đề gì!"  

"Tôi xin lỗi, tôi chỉ đang tưởng tượng một chút thôi."  

Khương Mạn vội vàng xin lỗi, quay đầu lại nhìn Phong Lăng:   

"Phong tổng chắc chắn muốn chơi chứ? Bây giờ hối hận cũng vẫn kịp, nếu không lỡ xảy ra..."  

Lúc này Phong Lăng đang kiểm tra dây an toàn, nghe những lời này, tóc tai sắp dựng đứng cả lên.  

"A Mạn, em đừng nói lung tung!"  

"Làm gì, làm gì có lỡ như, hơn nữa những trò chơi này đều là chuyện nhỏ."  

Khương Mạn nhìn anh ta: "Được thôi, dũng sĩ."  

Tôi đã hỏi anh hai lần rồi, anh cũng đã kiên quyết nói rằng mình muốn chơi nhé!  

Sắc mặt Phong Lăng có chút tái nhợt, lời nói vừa rồi của Khương Mạn giống như âm thanh của ma quỷ xuyên vào tai khiến toàn thân anh ta cảm thấy khó chịu.  

Anh ta luôn cảm thấy sợi dây an toàn trên người mình có gì đó không ổn, ổ khóa dường như không được chắc chắn lắm.  

Anh ta nói với người hướng dẫn đã kiểm tra dây an toàn cho mình:   

"Hãy kiểm tra một lần nữa đi? Anh có chắc chắn là không có vấn đề không? Có phải sợi dây hơi mỏng không? Có thể đổi khóa mới được không?"  

Người hướng dẫn này khoảng bốn mươi tuổi, cũng không phải là người theo đuổi minh tinh, cũng không biết Khương Mạn và Phong Lăng là ai.  

Nhìn bộ dạng nhát gan của Phong Lăng, anh ta không khỏi lớn tiếng nói:  

"Anh có phải là đàn ông không vậy? Người ta là con gái mà còn không sợ. Anh xem anh sợ đến nỗi chân run lẩy bẩy rồi kìa."  

"Không dám chơi thì đừng chơi. Tôi đã kiểm tra cho cậu mười lần rồi. Đàn ông thời nay sao vậy..."   

"Nhát gan như thỏ đế mà còn muốn theo đuổi con gái nhà người ta..."  

Khi Khương Mạn nghe giọng của đối phương liền cảm thấy vô cùng thân thiết!  

Cách nói này vừa nghe đã biết là người cùng quê với Tang Điềm!  

Sắc mặt Phong Lăng tái xanh vì tức giận, như để chứng minh mình là đàn ông, anh ta đẩy người kia ra, nhiệt huyết hừng hực bước về phía trước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play