*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tôn Hiểu Hiểu chỉ dùng một giây để cúi đầu trước vận mệnh:   

“Cô giấu tin tức ghê thật, cố ý phải không?” Ai mà ngờ Khương Mạn sẽ tới tham gia chương trình hẹn hò chứ?  

Advertisement

“Đó là đương nhiên, cho mọi người kinh ngạc mà.”  

“Kinh hãi thì có……” Tôn Hiểu Hiểu làu bàu: “Không biết lần này lại tới lượt ai chết trong tay cô nữa.”  

Advertisement

“Nói vớ vẩn, tôi thân thiện, hòa đồng thế này cơ mà.”  

Ánh mắt ai oán của Tôn Hiểu Hiểu sắp tràn ra khỏi màn hình rồi.  

Cô thân thiện, hòa đồng? Cô đang kể chuyện liêu trai đấy à?  

Hai người chưa rảnh rang nói chuyện được bao lâu, hai vị khách mời còn lại cũng tới trường quay rồi.  

Chính là chị đại cùng công ty với Khương Mạn, Lam Tâm.  

Người còn lại là một nữ minh tinh trẻ được mệnh danh là cỗ máy chặt chém đàn ông thế hệ mới, Dương Na Ni.  

Bốn người chào hỏi với nhau, người đẹp Dương Na Ni giọng nói ngọt ngào, luôn miệng gọi chị.  

Lam Tâm chỉ gật đầu, thái độ hơi lạnh nhạt, sắc mặt lúc đối diện với Khương Mạn vẫn như bình thường, giống như giữa hai người không hề bất hòa với nhau.  

Sau khi các khách mời nữ gặp mặt nhau, là thời khắc kích động nhất.  

“Tiếp theo đây các khách mời nữ sẽ bốc thăm tự do, mã số rút được sẽ tương ứng với khách mời nam rung động, nhiệm vụ của các bạn chính là, tìm ra họ trong đám đông.”  

Bốn người cùng tiến lên rút thăm.  

Khương Mạn là số 1, Tôn Hiểu Hiểu số 4, Lam Tâm và Dương Na Ni lần lượt là 2 và 3.  

Sau đó, bốn người cùng lên xe chuyên dụng đi tới địa điểm tìm người.  

Bách hóa Viễn Đông trong trung tâm thành phố.  

Trước khi xuống xe, Khương Mạn cởi áo khoác da ra, ném vào tay Tôn Hiểu Hiểu: “Buộc vào hông.”  

Chiếc váy của Tôn Hiểu Hiểu ngắn trên đầu gối, sau khi vào thang máy của bách hóa, cực kỳ dễ bị lộ hàng.  

Tôn Hiểu Hiểu khẽ ngạc nhiên, khóe môi đang mím bất giác cong lên một chút, chớp mắt lại biến thành dáng vẻ lạnh lùng.  

“Cô lên chương trình sao vẫn giống như ngày thường vậy, không biết ăn mặc đẹp hơn một chút sao?”  

Cứ thế mặc khoác da, quần jean và giày Martin đến, trông cứ như lại tới thôn Hổ Khẩu trải nghiệm vậy.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play