Rất nhiều đôi mắt đều đang nhìn chằm chằm vào cơ thể cô. Bây giờ cô đang trong tình trạng chăn trùm kín người khiến nhiều người cảm thất vọng, nuối tiếc.  

Biểu cảm của Bạc Hạc Hiên vô cùng khó hiểu, lãnh đạm như bông hoa trên núi cao.  

Advertisement

Mắt anh nhìn lướt qua những nhân viên nam đang không cam tâm đó khiến trái tim người ta không khỏi run lên.  

Trước đó là công việc nên đương nhiên anh phải nỗ lực hết mình, không được sao nhãng. Nhưng bây giờ công việc đã xong rồi nên đương nhiên anh phải che chắn Yêu Nhi thật kĩ.  

Advertisement

"Đúng vậy, hai vị đi thay đồ trước đi, để tránh bị cảm."  

"Hôm nay có thể nghỉ ngơi rồi, buổi chụp rất suôn sẻ!"  

Khương Mạn gật đầu, đi vào phòng thay đồ trước.  

Bạc Hạc Hiên không vội vã rời đi, anh nói với Dennis: "Tôi xem ảnh mẫu một chút đã."  

Sau khi Khương Mạn thu dọn và thay quần áo xong xuôi, Bạc Hạc Hiên mới từ trong studio ra.  

Khi thấy cơ thể cô được áo hoodies và quần dài che lại một cách kín kẽ, môi Bạc Hạc Hiên bất giác nhếch lên. Những người còn lại đều tỏ ra mơ hồ, đặc biệt là các nhân viên nam.  

Là ảo giác sao? Trước đó, bọn họ cảm thấy lạnh lẽo như đang ở trong một hầm băng, sao bây giờ lại cảm thấy như mùa xuân đang tới? Tại sao lại ấm áp như vậy?  

Ngay sau đó, cảnh tượng người đàn ông lạnh lùng nổi giận và người phụ nữ kinh hãi xuất hiện.  

Bạc Hạc Hiên xoa xoa đầu Khương Mạn, sau đó kéo mũ áo hoodies trùm lên đầu cô.  

“Anh lại làm như thế rồi!” Khương Mạn trừng mắt nhìn anh.  

Học thói xấu này ở đâu vậy? Cứ thích xoa đầu người ta.  

Anh nhếch môi cười, giọng nói dịu dàng:   

"Em có đói không?"  

Ngay khi anh vừa dứt lời, bụng của ai đó đã réo lên. Người đàn ông này lại cười, những người xung quanh hít một ngụm khí lạnh, lại cười rồi! Bạc Thần lại cười rồi!  

Sự dịu dàng này là sao? Tại sao lại ngọt ngào như vậy?  

Anh sờ đầu, cái sờ đầu chết tiết!  

Nội tâm những người xung quanh gào thét nhưng Khương võ thần lại không hề có phản ứng gì, cô bị nhét một viên kẹo vào miệng.  

Kẹo bạc hà! Siêu ngọt!  

Bạc Hạc Hiên cầm lấy vỏ kẹo và quẹt nhẹ vào mũi cô.  

"Chờ chúng ta cùng nhau tan làm, tôi đưa em đi ăn đêm."  

Hai mắt Khương Mạn sáng lên: "Vậy anh còn không nhanh lên!" 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play