Mọi người còn nghe thấy tiếng nước tủm một cái ở dưới đống lá khô, sau đó là một mùi “thơm thơm” bay ra, lan toả ra xung quanh. Trong ống kính ghi lại toàn bộ động tác tuyệt vời của Ngụy An Nhiên.   

(Ai có thể nói cho tôi biết não của Ngụy An Nhiên rơi ở đâu rồi?)  

(Người tới từ nông thôn như tôi, cũng nôn luôn rồi.)  

(Oẹ, đột nhiên không muốn ăn miếng sầu riêng trong tay nữa!)  

(Mẹ kiếp!! Là cứt!! Ngụy An Nhiên ăn cứt kìa!!!)  

Khương Mạn được Bạc ảnh đế kéo vào trong ngực đang bĩu môi, che miệng buồn nôn như bước vào kỳ thai nghén, với tinh thần lấy ân báo oán cũng kêu lên một tiếng: “ói~ mau cứu người đi ~ Ngụy thiếu tiền bị chết ngập trong cứt bây giờ…….”  

Tác giả có lời muốn nói: Chương này có chút hương vị, mong các bạn đọc bình luận để nhấn chết Ngụy An Nhiên!  

Tất cả mọi người đều kinh ngạc!  

Cảnh tượng cực kỳ bi thương này không chỉ cay mắt, mà còn có mùi vị!   

Không phải họ không muốn giúp đỡ nhưng chỉ là vì bị doạ cho ngu người luôn rồi.  

Những năm này, người sống không bị ngạt thở vì nước tiểu nhưng lại bị sặc chết bởi phân!  

Cuối cùng, A Tam không quan tâm gì nữa, túm lấy chân của Ngụy An Nhiên và kéo anh ta về phía sau, cuối cùng cũng cứu được đầu của anh ta khỏi hố phân.  

"Oẹ..."  

Mọi người đồng loạt lùi ra xa hàng mét, mặc kệ nó có làm tổn thương đến lòng tự trọng của mọi người hay không, phản ứng s1nh lý không thể kìm lại được.  

Không khí thơm tho này có thể so với vũ khí sinh học, cái  thứ “vàng nổi” trên đầu Ngụy An Nhiên đúng là k1ch thích thị giác khiến người ta mắc ói!  

"Oẹ! Oẹ! Oẹ!!!"  

Hơn một nửa số người có mặt đều không chịu nổi, âm thanh “nôn nghén” không ngừng nối tiếp nhau khiến mọi người lầm tưởng là bà bầu đang tổ chức tiệc.  

Thậm chí còn sống động hơn khi 25 con vịt cùng kêu một lúc!  

"Oẹ, tôi không thể chịu được nữa rồi."  

Đến bữa sáng Tang Điềm cũng nôn ra rồi, Tôn Hiểu Hiểu đứng quay lưng với cô ấy cũng nôn ra, nôn đến mức rơi cả nước mắt.  

Khương Vân Sênh cũng buồn nôn không chịu nổi nữa.  

Bac Hạc Hiên đã sớm kéo Khương Mạn đến trốn ở chỗ có gió, tìm kiếm một luồng không khí trong lành.  

Khi Ngụy An Nhiên được kéo ra vẫn còn tỉnh táo, nhưng sau đó anh ta đã bị thực tại đánh đến ngã qụy Ngay khi vừa  hít vào, mở miệng ra, mùi hôi là trở thành thứ hủy diệt anh ta đầu tiên.  

Còn chưa kịp oẹ ra... anh ta đã rơi vào hôn mê. Không biết là vì tức giận hay là bị nghẹt thở dẫn đến hôn mê...  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play