Bạc Hạc Hiên hiểu quá rõ trình độ nấu nướng của Khương Mạn, nhưng mà thầy dạy nấu ăn, đầu bếp nổi tiếng Sirth người từng dành ba ngôi sao Michelin lại không tin chuyện này.   

“Tin tôi đi, anh Bạc, không có học sinh nào mà tôi không dạy được.”  

“Đây chỉ là một món bánh ngọt hết sức đơn giản thôi.”  



Đầu bếp Sirth tràn đầy tự tin, Bạc Hạc Hiên đưa tay sờ lông mày, nhìn người nào đó đang tràn đầy hy vọng, và một đầu bếp nổi tiếng hết sức tự tin.  

Anh mím môi, dùng tay trái ôm lấy khuỷu tay phải, hơi nâng tay phải lên: “Tôi mở mắt mong chờ.”  



(Bạc Hạc Hiên: luôn không tin điều đó.)  

(Đầu bếp Sirth vẫn còn trẻ, cần để Khương võ thần dạy anh ta biết thế nào là sự tàn nhẫn của xã hội.)  

(Cười bể bụng, biểu cảm lúc này của Bạc thần phức tạp tới mức khó nhìn.)  

(Giống y như là ‘tôi lặng lẽ đứng đây nhìn anh bị hành chết.jpg’ chuẩn chưa!)  

“Anh tin tưởng vào năng lực của em một chút được không hả?” Khương Mạn không phục lẩm bẩm.   

Bạc ảnh đế mặt mày rạng rỡ, lộ ra vẻ háo hức mong chờ đầy giả tạo: “Yêu Nhi nhất định làm được, tương lai thành đầu bếp nổi tiếng.”   

“Xì, giả quá, Bạc giả giả diễn xuất của anh kém rồi đó!” Khương Mạn lên án: “Nếu còn vậy, anh sẽ mất chức ảnh đế thôi!”  

Bạc Hạc Hiên liếc cô một cái, nhìn động tác trên tay cô khéo miệng lại giật giật: “Bảo em đập trứng chứ đâu bảo em……làm rơi cả vỏ trứng vào……”  

Khương Mạn đánh trứng một cách thô bạo, cũng chả biết là viền bát bị vỡ do trứng đập vào hay là do cô làm vỡ. Nhưng mà dù gì thì lòng trắng và lòng đỏ cũng đã được trộn với nhau.   

Sirth lộ ra biểu cảm hơi khó chịu: “Nên tách lòng trắng và lòng đỏ ra, Khương, cô có nghe thấy lời tôi nói không?”  

“À……” Khương Mạn ngốc một lúc, “Tại sao phải tách ra? Thầy ơi anh có thể nói nguyên nhân không?”  

“Bởi vì khi cô đánh bông lòng trắng trứng, mà lại lẫn cả lòng đỏ vào, nếu có lòng đỏ thì lòng trắng sẽ không đánh bông được lên.”   

Khương Mạn đột nhiên như ngộ ra gì, “Cho nên rốt cuộc là tại sao?”   

Sirth: “???”  

“Bởi vì trong lòng đỏ có protein dạng ổn định, không có nhiều nước, vì vậy các cụm protein khó nở hay hình thành liên kết, khó tạo ra liên kết protein giữ nước.”  

Bạc Hạc Hiên giải thích: “Còn lòng trắng thì ngược lại.”   

Khương Mạn gật đầu: “Nói như vậy là tôi hiểu rồi, nhưng mà tại sao lại phải đánh lòng trắng theo cùng một chiều? đánh ngược kim đồng hồ hoặc thuận kim đồng hồ không được sao?”  

Bạc Hạc Hiên: “Bởi vì……”  

Biểu cảm trên mặt Sirth từ từ biến thành yếu đuối, đôi mắt có chút mờ mịt không nói thành lời.   

(Hả? đây là lớp nấu ăn?) 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play