Vẻ mặt lão Lý dữ tợn nói: "Lúc đó, trên núi ở thôn Hổ Khẩu cô đã ăn hết măng trong rừng còn gì. Cô cho rằng tôi không biết ban đêm các người lén nấu ăn sao?!!"  

Khương Mạn xì một tiếng rồi nhìn Bạc Hạc Hiên: "Làm sao chú ấy biết được? Anh bán đứng em à?"  

Bạc Hạc Hiên nhịn cười: "Anh canh chừng giúp em thì lấy đâu ra cơ hội bán đứng em chứ."  



Vậy thì chỉ có...  

Khương Mạn nhìn Tôn Đại Ngọc: "Đại Ngọc, lại là kẻ phản bội cô làm việc tốt này đúng không!"  



Mùa đầu tiên của "Một cuộc sống khác trên thế giới" là giai đoạn khởi đầu cho sự yêu quý và ghét bỏ nhau của cô với Đại Ngọc!  

Khi đó, cô ta vẫn là Tôn Hiểu Hiểu gây chuyện vô cớ chứ không phải là Nữu Hỗ Lộc Đại Ngọc của hiện tại.  

**Nữu Hỗ Lộc thị, cũng gọi Nữu Hỗ Lỗ thị hay Nữu Cổ Lộc thị, là một họ của người Nữ Chân rất phổ biến triều nhà Thanh  

Tôn Đại Ngọc cuốn một miếng giăm bông thành cánh hoa hồng, không chút hoang mang nhìn cô, ngạo nghễ nói: "Ùm, là tôi bán đứng cô đấy, thì sao sao?"  

"Trả đũa cô là vô cùng chuyện bình thường, Lão Lý, chú cũng vậy, chú nghĩ lại xem, trật tự, lề lối đâu?"  

Lão Lý nhìn Nữu Hỗ Lộc Đại Ngọc, hai tay phát run: "Tôi không có lề lối, còn khí chất của cô thì sao?!! Đại Ngọc à, hãy nhớ lại xem hồi đó cô ấy đối xử với cô như thế nào. Nếu tôi là cô, tôi sẽ không thể nào nuốt trôi cục tức này!"  

"Ồ." Tang Điềm cười lớn: "Lão Lý đang muốn xúi giục Đại Ngọc ngay tại hiện trường à?! Đại Ngọc, cô nghĩ như thế nào?"  

“Tôi có ngốc đâu?” Bây giờ Tôn ảnh hậu cao quý biết nhường nào: “Gây khó dễ cho Khương Mạn đáng ghét là chuyện vô cùng đơn giản, tôi muốn làm dao cho lão Lý để ông ta đỡ gây phiền phức cho tôi.”  

Tự Thiên Sách: "Ha ha ha ha!!!"  

Khương Vân Sênh nhìn Tôn Hiểu Hiểu cười nửa miệng, nhưng sau khi bắt gặp ánh mắt của anh ta, đột nhiên Tôn ảnh hậu liền nhìn đi chỗ khác, vẫn chưa nuốt miếng giăm bông xuống, bắt đầu ho sặc sụa.  

Khi Tang Điềm định đưa cốc nước cam cho cô ta, vừa đưa cốc qua đó, Khương Vân Sênh đưa quả cam qua đó, đưa một cốc nước trắng cho Tôn Hiểu Hiểu.  

Tang Điềm: "???"  

"A ~" Điềm Điềm định thần lại: "Do tôi không hiểu chuyện, tôi quên mất là Đại Ngọc bị dị ứng với nước cam."  

Tôn Đại Ngọc trừng mắt nhìn chằm chằm: Tôi dị ứng cái rắm ý! Điềm Điềm, cô đang giả ngu cái gì vậy!  

“Uống nước trước đi.” Khương Vân Sênh đặt cốc nước vào tay cô ta, giải thích: “ Cô Tôn vừa uống một ly latte, bên trong còn có sữa, nếu uống nước cam nữa sẽ không tốt cho dạ dày.”  

“Ồ ~ thì ra là như vậy.” Tang Điềm gật đầu, nở nụ cười mờ ám rồi nháy mắt với Khương Mạn.  

Ồ, Khương Mạn lúc này... mỉm cười hiền từ.  

Biểu cảm Khương Vân Sênh như bình thường, Tôn Đại Ngọc uống một ngụm nước, không khỏi ho khan, sắc mặt ổn định nhưng trong lòng...  

Cô đang định tìm cơ hội để đánh Tang Điềm một trận.  

(Xì... rất là tình hình! Cảnh tượng vừa rồi là như thế nào vậy?)  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play