Hiện tại Bạc Thiên Y đúng là rất an toàn, mặc dù bọn chúng không ngừng tìm đường chết, nhưng vẫn có điều cố kỵ, đó chính là việc che giấu sự thật về người biến đổi gen.   

Tính xa thì khi chuyện này bị lộ ra, cả hai bên đều thiệt nhiều hơn lợi. Khương Nguy Viễn là một kẻ có dã tâm, ông ta sẽ không xuất hiện trước mặt người khác cho đến khi thí nghiệm chỉnh gen thành công.   

Nhưng chỉ cần là người hiểu thoáng qua chuyện này đều có thể biết được, Khương Nguy Viễn chắc chắn là thất bại trong trận chiến này.  



Kể cả khi tận thế diễn ra, các sản phẩm lỗi của thí nghiệm này vẫn tồn tại, thí nghiệm này đầy rẫy sai sót, và đối với mỗi người nó lại có sự thay đổi khác nhau. Vấn đề cốt lõi chính là đối tượng thí nghiệm, không phải ai cũng chấp nhận được hậu quả của việc sửa đổi gen mang lại!  

Thí nghiệm này được định sẵn là không có sự hoàn hảo.  



Khương Mạn ăn xong miếng bánh ngọt lại thở dài một tiếng: “Bây giờ vấn đề không phải dòng chính nhà họ Khương nữa.”  

“Lo lắng cho mọi người của ‘Cuộc sống khác?”  

Khương Mạn gật đầu: “Lúc này mà bỏ ghi hình thì lão Lý giết em mất. Nhìn đi nhìn lại, Khương Nguy Viễn lúc này đưa Khương Mỹ Lâm tới đây, chắc là để đối phó với em trong lúc ghi hình.”  

Bạc Hạc Hiên vô cùng kỳ quái nhìn cô.   

Khương Mạn không vui: “Anh nhìn em kiểu gì đó?”  

“Có phải em đã đánh giá thấp thực lực nhà Lancelot quá rồi không, hoặc là nói đánh giá thấp chú Elijah của em?”  

“Khương Mỹ Lâm bây giờ là người biến đổi gen.”  

“Ồ.” Bạc Hạc Hiên cười như không: “Em có nhớ cái nhẫn của anh tư nhà em không?”  

“Khống chế dị năng?” Lúc này hình như Khương Mạn nhớ ra gì đó: “Lão An lại phát minh ra cái gì à?”  

“Ừ, ngoài cái khống chế dị năng, còn có thể dùng trong phạm vi bao phủ là 10m.” Bạc Hạc Hiên gật đầu: “Tuy nhiên năng lực của em cũng bị ảnh hưởng trong phạm vi đó.”  

Khương Mạn nhướng mày: “Võ thuật đâu phải dị năng! Có thể khống chế dị năng, nhưng không thể khống chế việc em đánh người.”   

Khương Mỹ Lâm trở thành người biến đổi gen thì cũng có sao? Không có dị năng đặc biệt, dùng một viên gạch cũng có thể hạ gục cô ta!  

Càng không cần nói……Liên bang phía Tây vẫn thuộc lãnh thổ Lancelot!  

Bạc ảnh đế xì một tiếng, ui da, khóc không ra nước mắt.   

“Bạc Hạc Hiên, sao em thấy anh hình như đang thất vọng đúng không? Anh đang thất vọng cái gì?” Khương Mạn híp mắt nhìn anh.   

Bạc ảnh đế cười như điên: “Em ảo giác rồi!”  

“Hahaha! Anh nghĩ em bị khống chế dị năng là anh có thể xoay chuyển tình thế áp đảo em à? cười chết mất hahaha”  

Bạc Hạc Hiên vác cô lên đi vào phòng tắm: “Nhưng mà có một chuyện anh có thể áp đảo em.”  

Khương Mạn: mẹ kiếp!  

…… 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play