"Tôi có bị điên đâu! Tôi làm mấy cái trò chết tiệt này làm gì chứ." Lão Lý xấu hổ đến mức phát khùng rồi!!  

   

Khương Nhuệ Trạch nhìn mọi người và hỏi: "Các người thấy xấu hổ à? Tôi thấy khá lãng mạn mà."  

Mọi người đồng loạt nhìn về phía anh.  



Tang Điềm sửng sốt: "Khương sắt thép, anh điên rồi sao?"  

Khương Nhuệ Trạch kéo cô ấy vào lòng, ôm lấy cô ấy nói: "Chút chuyện nhỏ thế này mà em đã không chịu nổi rồi sao?"  



"Chuyện nhỏ?"  

Khương Nhuệ Trạch hất cằm lên và nói: "Chào mừng đến với thành phố Lancelot và cảm nhận sự nhiệt tình của gia đình Lancelot!"  

Tiếng cười sảng khoái vang lên từ phía sau.  

Tên côn đồ trong bộ vest- chú Elijah, bước xuống xe, theo sau là người đàn ông lịch lãm - anh hai nhà họ Khương đang không dám ngẩng đầu lên.  

Chú Elijah mở rộng vòng tay: "Các bạn đến từ phương Đông, tôi tên là Elijah D. Lancelot, chào mừng các bạn đến với nơi đây."  

"Các người bị sao vậy? Mắc cỡ à?"  

"Ôi, chết tiệt, lẽ nào tôi vẫn chưa đủ nhiệt tình sao?"  

Tất cả mọi người: "..."  

Không! Đủ rồi! Sự nhiệt tình đã lên đến đỉnh điểm rồi!  

Khi nhìn thấy cả đoàn đội của ‘Một cuộc sống khác’ cùng những biểu cảm bi tráng, sợ hãi, táo bón lại còn kinh hãi xuất hiện tại lâu đài cổ bên cạnh vách núi. Khương Mạn ở trên lầu cười phá lên một lúc rồi mới ra ngoài đón tiếp.  

Con đường đến với sự nhục nhã này, cuối cùng cô cũng không còn cô đơn một mình nữa rồi!!  

“Ôi~ Những người bạn thân yêu của tôi ~ Chào mừng mọi người đến nhà của tôi - Lancelot~”  

Cô đã học được phong cách nói chuyện của chú nhà mình, chỉ thiếu điều nhảy tung tăng, lắc lư ra cửa nữa thôi.   

Đại Ngọc và Điềm Điềm nghiến răng.  

Ngay đến cả một diễn viên hài tự do phóng khoáng như Thiên Sách, đầu ngón tay cũng không ngừng co giật, trông như là đang tha thiết muốn đánh người.  

Lý lão âm và những người khác lại càng buồn bực hơn, giống như bị táo bón cả vạn năm rồi vậy, đứng không được mà ngồi cũng không xong.  

Marry Sue hại tôi rồi!  

Nhục muốn chết!!  

Lão Lý thậm chí hoài nghi, Khương Mạn cố ý, cô ấy biết ông chuẩn bị giở thủ đoạn tàn độc với cô cho nên đã ra đòn phủ đầu trước!!   

Trong số đám người này thì người vui mừng nhất chính là chú Elijah rồi.  

“Cục cưng à, các bạn của cháu hiểu ‘romantic’ quá cơ.”  

Elijah ôm lấy Khương Mạn, khóe mắt cũng tràn ra vẻ mừng rỡ như Bá Nha gặp được Tử Kỳ: “Trên đời này rốt cuộc cũng có người có thể hiểu được sự lãng mạn của chú rồi.”   

Lão Lý và đám người: “……”  

Hờ hờ…… 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play