Thất Hiểu vốn xuất thân từ chuyên ngành truyền thông, cũng thuộc loại gia đình giàu có, là phú nhị đại.
Cô ấy nhìn xu hướng trên mạng gần đây là biết có điều gì đó sai sai rồi.
Tuy hiện tại không có tài khoản marketing công kích, nhưng có rất nhiều thuỷ quân và rất nhiều fan giả.
*Thuỷ quân là những người được trả tiền để ngụy trang thành cư dân mạng bình thường để viết những bình luận thiếu tính khách quan, có thể là khen hoặc chê một tác phẩm nào đó
Thất Hiểu suy nghĩ một lúc rồi gọi điện thoại cho anh Sơn.
Sau "Chiến cốt", hội Hậu viện của Khương Mạn và hội Hậu viện của Bạc Hạc Hiên đã trở thành người thân rồi.
"Sơn Tử à, chiều hướng có gì đó không đúng, không phải anh có người ở phía trên sao? Giúp tôi hỏi xem, ai đang muốn gây hấn với chồng tôi?"
"Cô ổn định các chị em đi, tôi nghĩ chắc không sao đâu." Anh Sơn nói một cách bí ẩn:
"Gần đây tôi đang ở nhà anh họ, anh ấy và Bạc Thần là hàng xóm của nhau. Dù sao thì cô cũng không cần phải lo lắng."
"Anh họ của anh? Người mà anh nói là thái tử gia Bắc Thành gì đó à?" Thất Hiểu lẩm bẩm.
“E hèm, bây giờ anh ấy không làm thái tử gia nữa rồi, giờ anh ấy làm một người con, người cháu hiếu thảo rồi.”
Anh Sơn hạ giọng: “Thôi, không nói với cô nữa, anh họ tôi qua đây rồi, tôi sẽ hỏi dò anh ấy xem sao rồi liên lạc lại sau. "
Anh ta cúp điện thoại, nhìn người anh họ đi ra trong tay xách một cái bình tưới đang điên cuồng tưới cây hoa lan thượng hạng, anh ta không khỏi nuốt nước bọt.
"Anh, nếu anh còn tưới nữa thì cây lan sẽ chết mất. Ông sẽ đánh chết anh đấy!"
Mạnh Sơn Sơn không nhịn được liền nói.
Mặt Sở Thánh Kỳ tối sầm lại, nhìn anh ta chằm chằm: "Ông không có ở nhà, em không nói, anh không nói thì ai biết?"
Mạnh Sơn Sơn bĩu môi: "Không phải là ông đã tịch thu xe ba bánh của anh rồi sao? Có đến nỗi..."
“Xe ba bánh?” Sở Thánh Kỳ nhướng mày: “Có tin anh biến xe của em thành xe ba bánh không?
Mãnh Sơn Sơn nhanh chóng xin lỗi, anh ta không dám khiêu khích tên hỗn thế ma vương này.
"Anh, em sẽ giúp anh lấy lại chiếc xe, anh đưa em đi gặp nam thần của em nhé~"
“Nam thần của em… Bạc Hạc Hiên à?” Vẻ mặt của Sở Thánh Kỳ đầy ẩn ý.
"Đúng vậy! Hai người không phải hàng xóm à, không phải anh còn nói lai lịch của anh ấy không tầm thường à, chắc là có quen biết chứ?"
Sở Thánh Kỳ khịt mũi, vương tử Đế Quốc thì có tầm thường không?
Mạnh Sơn Sơn vẫn đang lải nhải: “Không đúng, em nhớ có một blogger đã tung tin Bạc Thần và Khương võ thần hẹn hò rất lâu rồi, còn nói rằng bọn họ cùng nhau vào bệnh viện, lúc đó cũng ở Vân Miểu Thiên Châu…"
"Anh, có phải lúc đó bọn họ đã hẹn hò rồi không?"
"Anh không biết, em phiền phức quá đấy." Sở Thánh Kỳ bơ luôn anh ta.
Có điều…
"Người vừa rồi gọi cho em cũng trong nhóm fan girl đu idol của em à?"
"Đúng vậy, cô ấy là hội trưởng hội fan nhà Khương võ thần."
Sở Thánh Kỳ bĩu môi: "Người phụ nữ chết tiệt đó, không biết làm minh tinh có gì hay, cô ta cũng không hề thiếu tiền..."
"Anh gọi là người phụ nữ chết tiệt! Không đúng... Anh, anh quen Khương võ thần sao?"
Mặt Sở Thánh Kỳ vẫn mang vẻ cương quyết, ngỗ nghịch.
Ánh mắt anh ta khẽ động: "Vừa rồi nghe em nói chuyện, có vẻ như có người làm phiền cô ta à?"
"Đúng vậy! Anh, anh có quan hệ rộng, anh giúp điều tra xem là ai đứng sau dở trò?"
Trong lòng Sở Thánh Kỳ thầm nói: Còn cần mình điều tra ư? Tai mắt của tên Bạc Hạc Hiên đó ở khắp mọi nơi, bản thân Khương Mạn cũng không thiếu chút thực lực đó!
Nhưng… lần trước, về chuyện của người chị ngốc nghếch của mình, anh ta đã nợ cô một ân tình.
Trong khoảng thời gian này nhà họ Khương đã xảy ra rất nhiều chuyện, lan truyền khắp giới nhà giàu, nhà bác hai họ Khương đã hoàn toàn ngã ngựa rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT