*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đám người Thất Hiểu che mặt lại. Fan của Thiên Sách che mắt lại. Bắt đầu rồi, chứng giỏi giao tiếp xã hội của Thiên Sách bắt đầu rồi!  

Khương Mạn nhếch mép: "Em thì sao chứ?"  



"Ở đâu có em thì bữa đó chúng ta sẽ đói bụng?"  

"Các đồng chí! Các bạn ơi! Lão Vân cũng không phải là người. Quay phim ở phía Bắc âm mấy chục độ, các biết có biết ăn một miếng cơm nóng cũng vô cùng khó không?"  

"Đúng vậy, chính là đồng chí tên Khương Mạn này, một mình cô ấy có thể ăn đến mức khiến cả đoàn phim trở nên nghèo đói. Chú Trương phụ trách hậu cần của chúng ta đã đến chưa nhỉ?"  



"Nào, nào, nào, phỏng vấn chú Trương một chút. Mọi người nhìn xem, chú Trương không dám đến đây, đơn thuần là vì sợ! Vì Khương Mạn ở đây nên chú ấy không dám tới."  

Tự Thiên Sách đang cầm micro, mồm mép vô cùng lém lỉnh.  

Mọi người tại hiện trường đều ôm bụng cười lăn cười bò.  

"Đây chính là niềm hạnh phúc của fan Thiên Sách à?"  

"Một mình Thiên Sách có thể dùng tấu nói cân hết tất cả."  

Tấu nói là một loại khúc nghệ của Trung Quốc dùng những câu nói vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, đã phần dùng để châm biếm thói hư tật xấu và ca ngợi người tốt việc tốt.  

"Không ổn rồi, tôi đau đau quá, bảo anh ta im miệng lại đi..."  

Các diễn viên trên sân khấu cũng không nhịn được cười.  

Fan Thiên Sách thì che mặt, nhân vật chính không xấu hổ còn fan thì lại vô cùng xấu hổ.  

"Toang rồi, Thiên Sách bắt đầu được đà rồi..."  

"Anh ấy tưởng đang ở trong livestream của mình sao, tỉnh táo lại đi Thiên Sách! Đây là buổi công chiếu phim cơ mà!"  

"Thiên Sách như thế này, không biết chút nữa làm sao anh ấy có thể diễn thành Mục Khuynh đây..."  

Trên sân khấu, đồng chí Tự Thiên Sách vẫn đang trổ tài. Lần này anh ta lại đổi một người khác.  

"Còn cậu nữa, Bạc Hạc Hiên!"  

"Fan của Bạc Hạc Hiên ở đâu nhỉ? Mọi người giơ tay lên cho anh xem nào!"  

Bạc Hạc Hiên dở khóc dở cười nhìn anh ta, Khương Mạn đang cười nắc nẻ, che miệng lại, dựa nửa người vào anh, nhún vai.  

Giới truyền thông và fan hâm mộ đang điên cuồng chụp ảnh.  

Tiếng la hét vẫn vang lên không ngừng.  

Tự Thiên Sách quay đầu lại nhìn, chậc chậc vài tiếng với vẻ mặt khinh thường.  

Anh ta hướng về phía khán giả nói:   

"Bình tĩnh bình tĩnh đi, làm như các người chưa từng nhìn thấy bao giờ vậy, tôi nói cho mọi người biết đây vẫn chưa là gì cả, chờ lát nữa xem phim sự kích thích vẫn còn ở phía sau!"  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play