Khương Tiểu Bảo sững sờ.  

“Cha có lỗi với họ, có lỗi với gia đình của họ”.  



Ánh mắt Khương Nghiệp Minh có chút thất thần: "Năm đó... Ta thật sự có thể ngăn cản..."  



Dung lượng não của Khương Tiểu Bảo nhỏ nên đương nhiên không thể chứa được những việc quá phức tạp.  

Sau khi chơi với Khương Nghiệp Minh một lúc thì cậu ta đang chuẩn bị về phòng để viết luận văn.  

Trước khi lên lầu, nghe thấy tiếng của người giúp việc, cậu ta đứng trên cầu thang nhìn xuống dưới.  

"Anh cả?"  

Người đàn ông bước vào cửa trông khá gầy, thừa hưởng vẻ đẹp trai của nhà họ Khương. Trên sống mũi anh ta đeo một chiếc kính gọng đen, toàn thân toát lên khí chất của mọt sách.  

Khương Vân Kỳ gật đầu với cậu ta rồi đi thẳng vào phòng khách để tìm Khương Nghiệp Minh.  

Khương Tiểu Bảo vốn định đi lên lầu. Nhưng lúc này khi Khương Vân Kỳ về khiến cậu ta không khỏi tò mò.  

Anh cả của cậu ta là một người cuồng nghiên cứu khoa học, một năm chỉ gặp nhau được vài lần, toàn bộ thời gian của anh ta đều ở trong phòng nghiên cứu.  

Khương Tiểu Bảo cũng không hiểu anh ta đang nghiên cứu cái gì đó hình như là khoa học về sinh vật học.  

Khương Tiểu Bảo lén đi xuống và núp ở góc để nghe trộm.  

Khương Vân Kỳ: "Cha, con không muốn lo việc của tập đoàn. Mỹ Lâm mới là người phù hợp. Nghiên cứu của con đã đến thời điểm quan trọng rồi, con không có thời gian..."  

“Không có sự tài trợ của tập đoàn thì con lấy đâu ra vốn để nghiên cứu?” Khương Nghiệp Minh thờ ơ nói: “Con đã kiểm tra lai lịch của những người trong viện nghiên cứu chưa?  

Khương Vân Kỳ: "Bọn họ đều là những người đã làm việc cùng con bảy tám năm rồi! Còn là hậu bối của con. Con có thể cam đoan bọn họ không có vấn đề gì!"  

"Không vấn đề gì? Tai mắt của nhà bác cả đã ở bên cạnh rồi mà con vẫn không hề hay biết!"  

Giọng của Khương Nghiệp Minh nghiêm nghị: "Ta đã nhắc nhở con và em gái con bao nhiêu lần rằng phải cẩn thận với nhà bác cả! Đừng có có bất cứ liên hệ gì với bọn họ, tại sao hai đứa không thể khiến ta bớt lo lắng được!"  

Khương Vân Kỳ cau mày: "Cha mới là người vô lý! Nếu như đồng nghiệp của con có quan hệ với bác cả thì cũng có sao chứ?"  

"Nếu không có sự hỗ trợ của bác cả thì dự án gen này sẽ không đạt được bước đột phá như bây giờ. Đây là vấn đề vì lợi ích của cả nhân loại!"  

"Con thật không hiểu, tại sao cha luôn phải đề phòng bác cả mọi lúc mọi nơi như vậy!"  

"Đúng! Những năm qua Mỹ Lâm chỉ vì cái lợi trước mắt nhưng thử hỏi, nó làm vậy không phải cũng chỉ vì gia đình chúng ta sao? Cha đã quá hà khắc với con và Mỹ Lâm, tại sao cha lại không nhìn thấy những ưu điểm của chúng con!"  

"Trong mắt cha, tất cả mọi thứ chúng con làm đều giống như đứa trẻ đang quấy rối vậy!"  

Khóe môi Khương Nghiệp Minh giật giật, trong mắt lộ ra vẻ mệt mỏi, trông rất già nua.  

Ông ta nhắm mắt lại, hít sâu một hơi: "Ta muốn để cho các con tránh xa nguy hiểm."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play