Chương 33 tặng đồ
Ngày hôm sau Triệu Phượng Nương trở về, Triệu Thủ Hòa cũng trở
về Lãng Sơn thư viện, Đoạn Hồng Tiệm nghe nói Phượng Nương trở về nhà, vốn muốn
tới xem Phượng Nương, nhưng lại nghe nói tỷ muội mấy người muốn đi phủ thành,
vừa lúc cùng Triệu Thủ Hòa về Triệu gia, cố ý tới tiễn đưa. Phủ thành cách Độ
Cổ huyện một ngày một đêm, nếu đi theo kênh đào đi thẳng không bị ngăn trở, so
với đi xe ngựa thì mau gấp đôi. Mấy phen suy tính, Phượng Nương quyết định đi
đường thủy, cũng xem như ngắm cảnh hai bờ sông.
Ngày xuất phát, Triệu huyện lệnh cùng nhi tử và cháu ngoại trai
đưa tỷ muội mấy người lên thuyền, Đoạn Hồng Tiệm nhìn Trĩ Nương bằng ánh mắt
tối tăm, không nghĩ ra vì sao lòng Trĩ biểu muội bất kham như vậy, Trĩ Nương
lười nhìn hắn lập tức lên thuyền. Triệu Yến Nương đứng sát vào Đoạn Hồng Tiệm
mà chào hỏi, Đoạn Hồng Tiệm vẫn xa cách làm nàng ta cảm thấy mất mặt thầm mắng
hắn ảo tưởng, so với Tư gia đại công tử thì gót chân cũng không xứng. Nàng ta
hừ một tiếng, ngẩng đầu lên thuyền, Đoạn Hồng Tiệm càng thêm buồn bực. Thuyền
được Phượng Nương bao rồi nên chỉ có tỷ muội mấy người và nha đầu bà tử. Trĩ
Nương chỉ có mỗi Ô Đóa nên không có gì nhiều.
Phượng Nương phô trương nhất có hai ma ma cùng hai cung nữ đi
theo hầu hạ, Yến Nương mang Mộc Hương cùng Khúc bà tử, thị hộ tống Phượng Nương
trở về đã quay lại kinh thành, lần này ra ngoài Triệu huyện lệnh mướn mấy tráng
đinh, các tráng đinh này sẽ ở khoang đáy, không dễ dàng đến boong tàu. Phất tay
cáo biệt, thuyền nhổ neo, trong kênh đào thuyền lui tới nối liền không dứt, ra
khỏi ranh giới Độ Cổ, phong cảnh hai bờ sông chậm rãi trôi vào trong ánh mắt
mỗi người. Lúc này trời đã vào thu, rất là mát mẻ, đứng ở boong tàu, gió nhẹ từ
từ phả vào mặt, rất thích ý lại thoải mái nữa chứ.
Kiến trúc bên bờ cổ xưa mang theo lịch sử tang thương, mơ hồ còn
có thể thấy bên bờ sông có người giặt giặt quần áo, tụi nhỏ trêu đùa giọng nói
tiếng cười lanh lảnh len vào con thuyền đi ngang qua nhau, cũng có thể nhìn
thấy ngoài đường nhiều vì thời đại này không quá khắc khe đối với nữ tử.
Trĩ Nương nghĩ nếu thực sự có một ngày, nàng thoát ly được khỏi Triệu gia, có
thể sinh tồn được nếu không trưởng thành có bộ dáng như thế này, thì bình đạm
sinh hoạt cũng được, chỉ cần chịu khổ sẽ không quá khó khăn.
Tỷ muội ba người đều ở trên boong tàu, cung nữ của Phượng Nương đã dọn xong điểm tâm, pha trà sẵn để tỷ muội ba người ngồi cùng nhau. Trên mặt sông một con thuyền nhỏ chậm rãi tới. Trên thuyền nhỏ có một cô nương nông gia thuần thục bán đồ. Yến Nương khinh thường ra mặt, “Nữ tử này thật là một mình ở bên ngoài, còn rêu rao khắp nơi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.