Chương 26 Đổng thị chi tử
Triệu huyện lệnh chậm rãi đến gần, sắc mặt nhăn nhó đến dọa
người, Đổng thị cho rằng Triệu huyện lệnh đã bị thuyết phục, trong lòng vui
mừng, tựa vào lưới sắt , làm ra vẻ thương tâm, hổ thẹn. Giờ phút này trong lòng
Triệu huyện lệnh chỉ có một ý nghĩ điên cuồng, đó chính phụ nhân này nhất định
phải chết, hắn tuyệt không cho phép bà ta còn sống ở trên đời này. , Đôi tay
giấu ở áo nhanh chóng vươn, bóp chặt yến hầu Đổng thị, Đổng thị không hề phòng
bị, liều mạng giãy giụa, đôi tay cào Triệu huyện lệnh, đầu ông ta tránh đi, tùy
ý Đổng thị vì cũng không có cảm giác đau đớn, đôi mắt Triệu huyện lệnh nhìn
chằm chằm Đổng thị, bên trong đều là vặn vẹo điên cuồng. Sức Đổng thị vốn dĩ
khá lớn, giãy giụa lợi hại, hai tay cố dùng sức, Đổng thị tuy rằng sức lớn muốn
bẻ tay Triệu huyện lệnhra, nhưng Triệu huyện lệnh đã ở trạng thái điên cuồng,
lực đạo kinh người, Đổng thị căn bản không phải là đối thủ, thực nhanh tròng
mắt bà ta đột trợn tròn, sắc mặt tím đen, tay dần dần vô lực, chậm rãi mềm
xuống.
Triệu huyện lệnh lực đạo càng lúc càng lớn. Mười lăm phút sau,
Đổng thị đã tắt thở, tròng mắt trợn trừng, Triệu huyện lệnh còn không biết, cứ
liều mạng bóp, chờ khi thần trí khôi phục lại, mới kinh hách mà buông Đổng thị
ra, Đổng thị lập tức ngã xuống đất, Triệu huyện lệnh mở cửa lao, cởi đai lưng
Đổng thị, đem treo bà ấy lên. ( Soái chẳng biết nói gì, dù ai nói ác giả ác
báo, kiếp trước Trĩ Nương cũng chết trong tay Đổng thị, thì tự nhiên thấy cảnh
điên cuồng giết người, Soái nghĩ tới rất nhiều vụ cướp của giết người này nọ,tự
nhiên thấy thế giới đáng sợ )
Mặt Triệu huyện lệnh âm hàn, vốn dĩ diện mạo đoan chính, giờ
phút này lại vặn vẹo dữ tợn, cứ như có quỷ bám vào người, âm trầm mà nhìn Đổng
thị treo ở không trung, Đổng thị chết rất khó coi, mặt mày khả ố, thi thể kinh
dị, Triệu huyện lệnh ánh mắt quỷ dị lẳng lặng mà nhìn, hồi lâu mới kéo cổ áo,
chậm rãi ra cửa lao. Triệu Yến Nương chờ ở bên ngoài lập tức nhào lên : “Cha,
nương khẳng định là bị người vu oan, cha đem nương thả ra đi, nương là phụ nữ,
bị nhốt vào địa lao, chuyện truyền ra ngoài thanh danh sẽ bị huỷ hoại.”
Ngục tốt ngoài cửa lao trong lòng “Phi” một tiếng, Đổng thị là
độc phụ, nào còn có danh thanh gì mà nói danh nổi danh chìm.Triệu huyện lệnh
không để ý tới nàng ta, đầu có chút đau nói:“Đổng thị hành vi phạm tội ngập
trời , tự thấy không còn mặt mũi nào tồn tại nơi hậu thế, nên thắt cổ tự vẫn mà
chết rồi, dù sao bà ấy cũng là vợ cả, tuy nghiệp chướng nặng nề, lại vì Triệu gia
sinh một nam hai nữ, xem con cái bản quan muốn đem thi thể về, đưa cho Đổng
gia.”
Lao đầu ôm quyền, “Đại nhân thật là nhân nghĩa.”
Đổng thị là độc phụ, ở nông thôn đã sớm bị trầm đường cho cá ăn, sao còn toàn thây đưa cho nhà mẹ đẻ. Sắc mặt Triệu huyện lệnh bi thống, bước đi nặng nề, từng bước một mà đi , sau đó dừng lại
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.