Di Uyển Cung!

Hoàng Hậu giá đáo...

Hoàng Hậu nương nương cát tường!

Mục Nhiên cô nương không cần đa lễ như vậy đâu.

Thưa Hoàng Hậu "Mục Nhiên không dám!"

- Mời nương nương dùng trà...

Cảm ơn Mục cô nương!

Hôm nay ta đến đây là để xin lỗi Mục cô nương.

Nương nương xin lỗi vì điều gì?

Mục cô nương, mọi chuyện xảy ra ta đều không muốn...nó ngoài sự mong đợi của ta!

Trước đây Hoàng Thượng giao nhiệm vụ tuyển tú nữ cho ta, ta chỉ một lòng muốn tuyển người thích hợp cho Hoàng Thượng.

Vậy nương nương nghĩ rằng Mục Nhiên thích hợp với Hoàng Thượng sao?

Đúng vậy, Mục cô nương vừa xinh đẹp vừa tài năng...cô không thích hợp thì còn ai nữa!

- Nương nương, người sai rồi! Nương nương thích hợp với Hoàng Thượng hơn Mục Nhiên. Hơn nữa tấm lòng của Hoàng Thượng dành cho nương nương Mục Nhiên đã nhìn thấy rất rõ.

- Mục Nhiên biết nếu như nương nương không hề xuất hiện trong đời của Hoàng Thượng, thì ngài ấy sẽ không đuổi hết phi tần trong hậu cung.

Sở Vĩ Vĩ im lặng không lên tiếng!

- Nương nương, người đừng ray rứt trong lòng nữa. Nếu người cảm thấy có lỗi với Mục Nhiên thì hãy để Mục Nhiên ở lại bên cạnh người.

Mục cô nương...

- Mục Nhiên sẽ làm nô tỳ bên cạnh nương nương, suốt đời chăm sóc và bảo vệ nương nương!

Ta không đồng ý, Mục cô nương thông minh xinh đẹp. Ta làm sao nỡ lòng nào để cô cả đời làm tỳ nữ bên cạnh ta được chứ.

- Nương nương người nghĩ nhiều rồi. Thật ra ngay từ đầu Mục Nhiên không phải vì muốn được tuyển phi mà bằng lòng đi cùng với nương nương đến Cổ Thành.

Mục cô nương!

Mục Nhiên mỉm cười "mong nương nương hãy thu nhận Mục Nhiên".

Mục cô nương hãy cho ta thêm một cơ hội có được không?

- Nương nương, xin cứ nói!



Ta sẽ sắp xếp để Hoàng Thượng gặp mặt Mục cô nương. Nếu như Hoàng Thượng vẫn một mực không đồng ý thì ta sẽ không đề cập đến vấn đề này nữa và tuỳ Mục cô nương quyết định. Ta không tin với nhan sắc này của Mục cô nương mà Hoàng Thượng không chút động lòng.

Mục Nhiên chỉ biết thở dài trước sự cố chấp của Sở Vĩ Vĩ!

- ---------------

Khởi bẩm Hoàng Thượng, nương nương mời Hoàng Thượng đến Thanh Uyển Cung một chuyến.

Được...

…………

Hoàng Thượng giá đáo!

Sở Vĩ Vĩ nhìn Mục Nhiên đã được trang điểm xinh đẹp, đang ngồi gảy đàn...hài lòng mỉm cười!

Cổ Mộc Xuyên nhìn trên bàn được bày biện tươm tất các món ngon và bình rượu. Liếc nhìn thấy một thiếu nữ xinh đẹp ngồi gảy đàn...tiếng đàn rất hay, hay đến mức xao động lòng người.

Cổ Mộc Xuyên nheo mắt "Vĩ nhi đang định bày mưu tính kế gì đây!"

Mục Nhiên bái kiến Hoàng Thượng...

Miễn lễ!

Sở Vĩ Vĩ ngồi cười tươi rói "Mộc Xuyên đến đây nào, hôm nay thiếp đặc biệt chuẩn bị rượu thịt cho chàng đó!"

Hửm?

Nàng thật có lòng...

Sở Vĩ Vĩ gật đầu! Thiếp tự nấu đấy, chàng nếm thử xem có ngon không...

Vậy Vĩ nhi đúng chuẩn người vợ hiền rồi nhỉ! Nhưng sau này nàng tuyệt đối không được vào bếp nữa.

Nào, Mộc Xuyên đến đây...

Sở Vĩ Vĩ ôm cánh tay Cổ Mộc Xuyên đi đến bên bàn "chàng ngồi đi!"

Cổ Mộc Xuyên mỉm cười "thật hiếm khi Vĩ nhi nhiệt tình như vậy".

Sở Vĩ Vĩ bước đến nắm tay Mục Nhiên đi đến bên cạnh Cổ Mộc Xuyên và đẩy cô ngồi xuống!

Cổ Mộc Xuyên nheo mắt "thì ra mục đích của Vĩ nhi mời mình đến đây là muốn làm bà mối, nàng được lắm..."

"Vĩ nhi, nàng ngồi xa như vậy sao?"

À...ờ...thiếp...

Thế nào?



"Mộc Xuyên, chàng thấy Mục Nhiên đàn có hay không?"

Ừm...

"Vậy chàng thấy Mục Nhiên có xinh đẹp không?"

Ừm...

Mục Nhiên đỡ trán "Hoàng Hậu ngốc của ta".

Cổ Mộc Xuyên ngồi tập trung thưởng thức những món ăn được chế biến từ bàn tay của Sở Vĩ Vĩ. Suốt cả quá trình chỉ tập trung vào việc ăn...không có chút tâm tư dư thừa nào.

"Mộc Xuyên, rượu này do thiếp tự tay cất...chàng uống thử xem có ngon không".

Cổ Mộc Xuyên đưa tay đón nhận ly rượu nhưng không lên tiếng!

Mục Nhiên vô cùng ngưỡng mộ Sở Vĩ Vĩ "không ngờ Hoàng Thượng lại yêu thương Hoàng Hậu đến thế!"

Cũng đã muộn rồi, Mục Nhiên xin phép Hoàng Thượng và nương nương cho Mục Nhiên được cáo lui.

Cổ Mộc Xuyên khẽ ừ!

Sở Vĩ Vĩ có hơi thất vọng vì mình đã làm mối không thành công, cứ thấy mình rất có lỗi với Mục Nhiên.

Mục cô nương đi vội vậy sao?

Nương nương, xin người cũng đừng quên đi lời giao ước giữa chúng ta.

Ta...khoan đã Mục cô nương!

Nhưng Mục Nhiên chỉ để lại cho Sở Vĩ Vĩ một bóng lưng.

…………

Hoàng Hậu của ta làm bà mối thất bại rồi phải không?

Sở Vĩ Vĩ không thèm trả lời Cổ Mộc Xuyên!

Sao vậy Vĩ nhi? Nàng sẽ rất vui khi thấy ta ở bên cạnh cô gái khác sao? Nếu đổi lại là Bạch Túc Duật thì nàng có muốn mai mối cho người khác không?

Thiếp...

"Vĩ nhi, mãi mãi cũng không có người con gái nào khác ngoài nàng...được phép đi vào trái tim của ta đâu!"

- Mộc Xuyên!

"Vĩ nhi, coi như ta xin nàng...đừng có suốt ngày nghĩ cách đẩy ta ra xa nàng, nàng đừng phí thời gian vì chuyện này nữa...vô ích mà thôi"

Cổ Mộc Xuyên kéo tay Sở Vĩ Vĩ, nàng đến đây! Sau này đừng làm những việc này nữa...ta đã nói rất rõ ràng rồi "hậu cung của ta chỉ có duy nhất một người phụ nữ là Sở Vĩ Vĩ!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play