Edit: Xíu
Cho dù đã phân ra ở riêng, nhưng vì cha nương còn sống trên đời, nên đêm ngày 30 vẫn muốn cùng nhau ăn một bữa cơm. Hoàng thị biết con trai thứ ba lười biếng, chính mình lười biếng không nói làm gì, nhưng hắn cũng không thích người khác đến làm phiền vợ hắn, vì thế hắn không làm bữa cơm tất niên trong sân ở nhà mới của mình, cho nên chỉ yêu cầu hắn đến nhà cũ một chút.
Trình Gia Hưng phụng mệnh của lão nương mình, nghĩ đến chuyện thật sự rất mỹ mãn, hắn nghĩ màn đêm buông xuống thì đón giao thừa, còn buổi chiều chuẩn bị ôm vợ ngủ một giấc, đến khi trời tối mới đi qua.
Hà Kiều Hạnh nghe hắn nói xong cười đến xuân phong ấm áp, còn bảo hắn đem lời nói lặp lại một lần.
“Ta đã nói là đêm nay ngủ không tốt, vì thế buổi chiều hai ta nghỉ ngơi, vừa làm cảm giác…..Ui cha……”. Lời nói còn chưa dứt, phần thịt mềm bên hông bị người ta nắm lấy, bàn tay trắng nõn như tuyết đó, vươn thò phía dưới vào trong vạt áo nhẹ nhàng véo một phát, Trình Gia Hưng buồn ngủ gì cũng không còn nữa.
Lúc hai người bọn họ đi qua còn xách theo thịt và đồ ăn, Trình Gia Hưng dọn đường đi phía trước vừa nói: “Hạnh Nhi, những khía cạnh khác nàng đều rất giỏi, nếu có thể đem sửa chữa tật xấu lấy cái tay động thủ nhưng không động miệng nữa thì chính là một người vợ thập phần hoàn hảo”.
“Là như vậy sao?”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.