Edit: Xíu
Ngày hôm sau, thời điểm đi sang đầu sông bên kia đưa tiền, Trình Gia Hưng nói với Hà Kiều Hạnh về kế hoạch kiếm tiền, sợ vợ nghe không hiểu, nên hắn giải thích lại: “Đây là một mũi tên trúng hai con chim, hai chúng ta làm đồ ăn mang đi ra ngoài bán tốn rất nhiều thời gian công sức, đi đến nơi còn phải thét to rao hàng, bán xong trở về thì người cũng mệt chết đi được. Quy ra tiền bán cho bọn họ rẻ hơn một chút nhưng cũng như là tìm người hỗ trợ bán giúp cho mình, ta làm so với hiện tại ít hơn nhưng lại lấy tiền nhiều hơn bây giờ. Lại nói ta buôn bán có tiền cũng không muốn nhìn thấy đại ca nhị ca vất vả ngoài ruộng đất, một người quá nghèo, người kia lại giàu, thời gian lâu dài thì nhất định sẽ xảy ra chuyện……….Ta nói như vậy, Hạnh Nhi, nàng nghe có hiểu được không?”.
Đây không phải là bán sỉ, bán lẻ sao, có gì mà nghe hiểu không?.
Năng lượng bỏ ra bán hàng đều dùng để làm đồ ăn, làm thêm nhiều đồ ăn, đừng nhìn giá sỉ bán thấp một chút, nhưng thực tế so với hiện tại thì lời hơn nhiều. Đặc biệt hiện nay Trình Gia Hưng lấy bốn phần lời, loại này chỉ một nhà mua bán đến cùng là bán lẻ với giá bảy tám thành phần, cho dù bán với số lượng giống nhau, nhưng tiền lời kiếm được sẽ nhiều hơn.
Hà Kiều Hạnh suy nghĩ một chút rồi đặt ra một vấn đề: “Chủ ý này của ngươi các mặt thì tốt lắm, nhưng chỉ có hai ta bận rộn thôi sao?”.
Trình Gia Hưng xoa bóp tay nàng: “Sao nàng lại nghĩ không ra? Thoạt nhìn là chúng ta làm nhiều đồ ăn, nhưng trên thực tế chúng ta rộng lượng tốt bụng mang huynh đệ đi lên làm giàu, cái này không riêng gì cha nương, mà các tẩu tử cũng tỏ thái độ muốn lấy lòng, sẽ luôn có người giúp chúng ta làm việc khác, chẳng hạn như gánh nước, giặt đồ, dọn dẹp việc nhà, hay nhờ ra ngoài mua một chút đồ, hai nàng không cướp việc giúp đỡ sao? Nếu không giúp đỡ thì đi với ma mà lấy hàng à! Hai tẩu tử này của ta đều rất coi trọng tiền bạc, chỉ là một người thông minh hơn, một người ngu ngốc, đến lúc đó muốn kiếm tiền, bằng cách nào cũng vì nàng mà giúp đỡ thôi, đừng có đánh nhau tranh giành là được, chỉ sợ chúng ta tăng hàng cho người khác, còn của nàng thì ít sao?”.
“Hơn nữa, chuyên buôn bán đồ ăn này không phải một năm 360 ngày đều làm, mà chỉ chọn một số thời điểm, ví dụ như ngày họp chợ, hoặc ngày tết, ngày thường thì không đi. Ta nói với các ca ca đó là vẽ ra cho họ một cái bánh thật ngon để động viên bọn họ làm, nhưng thực tế không kiếm được nhiều như vậy, dù sao so với cày cuốc trong đất thì vẫn khá hơn nhiều, vất vả một đoạn thời gian cũng có thể xây được cái nhà. Nếu không thì có hai trường hợp xảy ra, thứ nhất là qua vài năm nữa bọn họ còn ở chung với cha nương, thứ hai là quay đầu lại đến tìm ta vay tiền xây nhà. Tiền tài ta không muốn cho vay đi ra ngoài, thay vì mượn tiền mặt, không bằng chỉ cho họ một con đường, mượn thì nhanh chứ để cho tẩu tử ta trả lời thì có quỷ mới biết mình có thu lại được hay không”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT