Edit: Xíu

Trình Gia Phú bàn bạc với vợ, bọn họ lúc ăn tết trung thu đã ở trong thôn một tuần rồi, cho nên tết sẽ về muộn hơn một chút tầm vào ngày 28 tháng chạp. Dù sao thì dựa vào thói quen năm trước cũng phải qua 15 mới đi vào huyện, kể cả khi về muộn hơn thì vẫn có thể ở nhà tầm nửa tháng.

So với bọn hắn thì Đông Tử gấp gáp hơn một chút, hắn tính toán trở về thì buôn bán vẫn làm như thường, nhiều lắm chính là trở lại bán ở các phiên chợ trước đó, vừa vặn hắn có một đoạn thời gian dừng lại nên mấy cái trấn xung quanh chắc cũng đang nhớ thương món đậu phộng của hắn lắm đây.

Nghĩ như vậy, Đông Tử dự định tạm dừng việc buôn bán trong huyện vào đầu tháng 12, đóng cửa dọn dẹp cửa hàng sạch sẽ rồi cầm tiền đồng đi đổi thành bạc vụn, chờ khi Trình Gia Phú trở về thôn kéo đồ ăn thì hắn đi cùng luôn, trước tiên đến Đại Dung Thụ thăm nương với tỷ tỷ rồi sau đó mới về nhà.

Trước khi về hắn còn nhớ lại các món ăn tỷ tỷ thích rồi nhặt mua thêm một ít đồ trên trấn không có mang trở về.

Còn về phần bông vải này đó thì từ khi trong nhà có tiền hàng năm đều mua nên cũng không thiếu, vì thế hắn không tiêu phí tiền vào khoản này, nghĩ không bằng cầm tiền bạc trở về. Vào một ngày trước khi trở về, Đông Tử còn tranh thủ đi đến Phúc Mãn Viên đưa cho vợ tương lai của hắn một ít đồ, cũng chuyển tới lời nói, nói cho nàng sớm nhất phải qua năm hắn mới đi lại vào huyện, bảo nàng đừng lo lắng nhớ thương quá, cứ vui vẻ ăn tết cho tốt đi.

Đã có người trong lòng rồi, có thể không lo lắng nhớ thương được sao?.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play