Edit: Xíu
Đông Tử ở trong huyện lăn lộn một năm với tỷ tỷ và tỷ phu, thật đúng là mưa dầm thấm đất học được rất nhiều thứ, việc đứng ở quầy kiếm khách đẩy mạnh tiêu thụ cũng có một tay, hơn nữa đậu phộng căn bản là đồ nhắm rượu rất tiện nghi, là món có khách hàng cố định, chỉ cần làm không quá mức nhiều thì muốn bán hết sạch thật không khó chút nào.
Thời điểm qua tết rồi mà trời vẫn chưa ấm lên, việc dưới đồng ruộng luôn luôn có nhưng không nhiều lắm. Trong khoảng thời gian này, có rất nhiều người vội vàng đi chọn mua heo con nên các phiên chợ trấn rất sôi động. Đông Tử mang món đậu phộng của hắn đi khắp các chợ, hôm nay ở trấn này, ngày mai ở trấn kia, buôn bán nhỏ cứ thế làm ăn rất rực rỡ.
Hắn kiếm được tiền, ngay tại trên trấn đổi bạc vụn, mỗi ngày đều nếm vào trong rương nửa thỏi hoặc một thỏi bạc, sau một thời gian đổ ra kiểm tra vậy mà kiếm được không ít.
Đông Tử lấy tiền mua rượu cho ông nội, rồi lại may quần áo mới mùa xuân cho cha nương, hắn nghĩ đến có thể kiếm được số tiền này toàn bộ nhờ tỷ tỷ, là tỷ tỷ nguyện ý giúp đỡ mới có hắn hôm nay. Nghĩ như vậy hắn không thể ngồi yên, bèn thương lượng với cha xuống sông bắt mấy con cá lớn bỏ vào trong thùng gỗ, nghĩ đến năm trước nhà mình có làm thịt khô, tỷ tỷ và tỷ phu chắc là mua thịt tươi ăn, bọn họ không có làm. Vì thế Đông Tử liền bắc chiếc ghế dài đứng trên đó lấy mấy dây thịt khô treo trên xà nhà, còn cắt thêm một ít rau củ tươi mới, rồi nhờ mấy đường huynh đệ giúp hắn khiêng lên trấn, lại từ trên trấn thuê xe đi vào Trường Vinh huyện, trực tiếp đến cửa hàng Trình Ký.
Vốn dĩ còn cho rằng có thể nhìn thấy một hàng dài người đứng xếp hàng, nhưng đi qua thì thấy cửa hàng không mở.
Trên cửa có treo một tấm bảng, Đông Tử lại không biết chữ cho nên không hiểu . Hắn đoán chắc tỷ phu nhờ người biết, khẳng định là giải thích vì sao hôm nay không có mở cửa buôn bán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.