Edit: Xíu
Huyện lệnh họ Vu, mười năm trước trúng cử nhân, hắn trúng cử năm đó đã ba mươi, bốn mươi tuổi rồi, sau đó đi kinh thành theo đuổi thi hai lần thi hội đều không đậu nên không có thi tiếp nữa mà tìm đến địa phương có chỗ trống. Bản địa thuộc phương nam nhưng lại không giàu có như Giang Nam, nếu nhìn xem chiếu theo bản đồ của các đời sau thì nơi đây chính là vùng núi Tây Nam.
Tuy nói là vùng núi nhưng không nghèo như một số phủ huyện khác, vì nằm ở sát mép bên ngoài chứ không ở bên trong các dãy núi.
Về đây làm huyện lệnh, so với bên trên thì không bằng ai nhưng nhìn xuống phía dưới lại chẳng thấy ai bằng mình.
Cuộc đời của Vu huyện lệnh không cần nói nhiều, tóm lại hắn là một vị quan không mưu cầu công lao, chỉ cầu làm quan ở địa phương không có sai sót gì là được, bởi vì sau lưng không có gia tộc lớn làm chỗ dựa cho nên hắn luôn sợ đi nhầm bước phạm phải sai lầm, lo lắng nếu gây hoạ thì sẽ không có ai cứu mình. Vì vậy, bình thường huyện lệnh vẫn nhận các khoản hối lộ nhỏ của thương nhân, đại địa chủ để tạo một chút điều kiện thuận lợi cho họ nhưng vẫn biết đúng mực, không gây chuyện dẫn đến có tiếng oán than dậy đất của bách tính.
Dưới sự cai quản của hắn, mọi phương diện trong huyện vẫn còn nhìn được, so với các huyện khác ở Lộc Châu thì dù không đoạt được danh tiếng nổi bật nhưng cũng không đến mức cản trở kéo chân sau.
Có thể để cho Tri Phủ đại nhân ấn tượng sâu sắc, nếu không phải là vì thể diện mặt mũi của hắn thì đó chính là người khiến hắn phiền não nhức đầu. Mà hai điều kiện này, Vu huyện lệnh lại không có đủ trình độ, hắn nhậm chức huyện lệnh ở Trường Vinh mấy năm nay, cho dù Tri Phủ đại nhân biết mình có vị hạ quan dưới tay như vậy thì đối với hắn cũng không có ấn tượng gì sâu sắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.