Chương 96. "Em thật khổ sở."

Cả một ngày tâm trạng Tiểu Viên không yên. Thật ra cô cũng rất ít khi video với người khác, bình thường nói chuyện với anh trai, Thái Quyển là nhiều nhất, mà cũng là gọi âm thanh WeChat, hoặc là gọi điện thoại thường.

Cô đoán chừng Vĩ Trang cũng rất ít khi video cùng người khác.

Vậy có thể làm thế nào đây?

Chủ đề thì cũng không thể không cách nào nghĩ sẵn trước, như vậy thì quá cố tình rồi. Hơn nữa Vĩ Trang lại là cái miệng như hũ nút không thích nói chuyện, chắc chắn là sẽ tẻ ngắt.

Tiểu Viên bụm mặt nấc một tiếng, trong phút chốc cảm thấy đầu như phình to ra.

Nguyên một ngày dần trôi qua chỉ trong tâm trạng chờ mong và hồi hộp, buổi tối thật mau liền đến.

Hình ảnh video vừa mới mở ra, khuôn mặt của Vĩ Trang hiện lên rõ nét.

Di động của cô ấy được kê lên, cho nên góc nhìn không phải là cận cảnh gương mặt, mà là nghiêng xa một chút. Mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, cổ áo cởi ra hai nút, lộ ra một khoảng xương quai xanh và chiếc cổ trắng như tuyết. Dưới ánh sáng sáng ngời, làn da thấm một tầng ánh sáng dịu nhẹ.

Tiểu Viên là dùng tay cầm, cô thoáng nhìn ngó lại mình, cô mặc một chiếc váy đầm nhỏ màu trắng, đã thoa son môi, nhìn qua rất được.

Đã thật lâu không gặp.

Thế nhưng khi video, Vĩ Trang nhìn cô, cô nhìn Vĩ Trang.

Mất đến mấy giây lại không biết nói gì.

"Hi ~" Tiểu Viên thậm chí vẫy vẫy cái tay cứng đờ với cô ấy.

Vĩ Trang nhìn cô với khuôn mặt không biểu hiện chút gì, đôi mày thanh tú dường như hơi nhíu lại.

"Người đang ở nơi nào đấy?"

"Thành phố Bội."

Trước đấy Tiểu Viên đã tìm tòi trên mạng, biết được một ít thông tin về Đồng Hoa, với lại hỏi thăm qua anh trai xuất thân từ học chuyên ngành tài chính và anh Thái Quyển hành nghề người đại diện. Tập đoàn văn hóa và kinh doanh dưới trướng Đồng Hoa có trụ sở chính ở thành phố Thân, mà tập đoàn bất động sản đặt trụ sở chính ở thành phố Bội, trụ sở chính tập đoàn đầu tư thì ở thành phố Tây, còn nghiệp vụ khác ở nước ngoài......

Cô ấy quả thật trăm công nghìn việc.

Mấy ngày trước nữa khi cô ở chỗ Vĩ Trang nơi đó, thời gian cô ấy về nhà đều rất sớm, thật sự là đã tốn thời gian để ở cùng mình.

Trong lòng Tiểu Viên bốc lên bong bóng ngọt ngào, trên mặt trấn định mà nhìn cô ấy: "...... Bên kia lạnh không?"

Thời tiết sắp vào tháng 4, phương nam nhiều mưa, phương bắc có thể sẽ khô hanh hơn một chút, gió cũng khá lớn, thật ra cô đã kiểm tra thời tiết.

Các cô không có thói quen tán gẫu, Tiểu Viên chỉ có thể hỏi thời tiết, nghe thấy thật vô nghĩa thật nhàm chán.

Vĩ Trang thoáng im lặng, nói: "Sẽ không."

Hai người lại lần nữa rơi vào yên lặng, hai người bốn mắt nhìn nhau, không nói một câu, dần trôi theo thời gian, sự yên lặng này liền dần trở nên thật buồn cười.

Tiểu Viên không khỏi phụt cười ra thành tiếng, đối diện với màn hình, cô tựa như cũng thấy được đôi mắt Vĩ Trang khẽ cong, dường như cô ấy cũng cười cười.

Tiểu Viên hoài nghi là ảo giác của mình, cô thật vui mừng bất ngờ, vì thế buột miệng thốt ra: "Ngươi đã cười ư?"

......

Vĩ Trang không nói một lời.

Bầu không khí chợt có hơi trở nên gượng gạo.

Tiểu Viên cũng hơi không biết làm sao xử lý cục diện thế này.

Vĩ Trang bỗng mở miệng, giọng cô ấy nghe có vẻ hơi xa: "Tôi còn có việc, đêm nay trước cứ như vậy?"

"À, được." Tiểu Viên bị chậm nửa nhịp, mới nói.

Vĩ Trang lại thoáng nhìn cô, mới tắt video đi.

Tiểu Viên nhìn giao diện chính của WeChat, hơi bĩu môi, nhoài tới sofa.

Lần thứ hai video là một tuần sau, đã tới tháng tư.

Tiểu Viên hỏi cô ấy: "Người còn chưa trở về thành phố Thân?"

"Tôi ở thành phố Tây."

Tiểu Viên hơi hơi thở dài, cô ấy thật sự rất bận.

Có một đoạn thời gian chẳng được gặp cô ấy, cô còn rất nhớ Vĩ Trang. Hơn nữa gần đây nhất cô đã và đang chọn kịch bản, có thể rất nhanh thì phải làm việc rồi, một khi vào việc thì hai người liền càng không có thời gian gặp mặt nữa.

"Vậy người có ăn uống đúng giờ chứ, giấc ngủ nữa?" Tiểu Viên hỏi.

Vĩ Trang nghe thấy vậy thì nhìn cô một cái, tựa như có hơi thấy kỳ quái khi cô hỏi như vậy. Sau khi qua tuổi 35, đời sống làm việc và nghỉ ngơi của cô ấy đã có quy luật của mình, không tồn tại bất kì hành vi thói quen bất lợi gì đối sức khỏe cơ thể chính mình.

Tiểu Viên nhìn thấy vẻ mặt của cô ấy liền đã hiểu, chắc hẳn Vĩ Trang cảm thấy vì sao cô muốn hỏi một câu vô nghĩa như thế.

Ôi, người này căn bản không hiểu thời kỳ yêu đương là cần phải có những lời vô bổ này.

Cô chợt có ý tưởng hiếm thấy: "Vậy em qua tìm người được không?"

Vĩ Trang yên lặng vài giây, chỉ nhìn cô.

Ngày trước khi cô đề ra yêu cầu, Vĩ Trang chưa từng bao giờ cự tuyệt, ngay cả đêm đó cùng ngủ chung chiếc giường với cô, cô ấy cũng đã đáp ứng. Tiểu Viên càng thêm hứng khởi, ý nghĩ muốn đi tìm cô ấy càng lúc càng mãnh liệt.

Thành phố Tây và thành phố Thân vốn dĩ cũng không xa, đáp xe lửa cao tốc thì cũng không cần đến hai tiếng.

"Thế nào, em đi thành phố Tây tìm người được chứ?"

Vĩ Trang ngay lập tức không nói gì, nét mặt nhìn bình thường, nhưng lông mày cô ấy lại hơi nhíu nhíu lại, nhỏ đến khó phát hiện.

Vầng môi khẽ cong lên của Tiểu Viên dần dần rũ xuống, cô chớp chớp mắt, bỗng nhiên hiểu được ý của Vĩ Trang.

"...... được rồi."

Cô đã biết.

Lần này là cô đóng video trước.

Cô vùi cả người trên sofa lười không hề nhúc nhích, giống bé mèo ngủ say.

Mấy ngày kế tiếp, cô chủ yếu bận rộn trong công việc.

Ba giải thưởng lớn về phim truyền hình trong nước vào nửa cuối năm đã phải lục tục triển khai liên tiếp. Bước vào tháng tư, Tiểu Viên cũng cần phải lộ diện nhiều hơn, tiến hành một vài hoạt động giao tiếp quan hệ công chúng.

Năm nay Tiểu Viên nhờ vào 《 Túy tiêu dao 》 đã vào vòng trong giải nữ phụ của giải Bạch Ngọc Lan và nữ diễn viên được người xem yêu thích nhất của giải Phi Hạc. Bởi vì phần diễn của cô là nữ phụ, không cách nào bình chọn vào mục xét duyệt "Nữ diễn viên hay nhất" này.

Cách thức của giải thưởng Phi Hạc là căn cứ từ khán giả, hội viên Hiệp hội truyền hình Trung Quốc (*), ban giám khảo sẽ đánh giá theo phương thức bình chọn gồm ba bên cùng tham gia này. Đây là một giải thưởng nghệ thuật phim truyền hình lớn cấp quốc gia duy nhất trong nước mà khán giả có thể tham gia bình chọn, biểu trưng cho sự công nhận của khán giả và trong ngành. Nhưng đây cũng là con dao hai lưỡi, có sự tham gia của khán giả, thì cũng có cả không gian để ra tay, đặc biệt là mấy năm gần đây, càng ngày càng nhiều ngôi sao lưu lượng thực lực tàm tạm được chọn, đã làm cho 'hơi nước' (*) trộn lẫn vào giải Phi Hạc càng ngày càng nhiều.

(*) Hội này có tên đầy đủ là Hiệp hội nghệ sĩ truyền hình Trung Quốc, (hay Hiệp hội Trực Quan Trung Quốc) được thành lập vào năm 1985, là một nhóm chuyên nghiệp do Đảng Cộng sản Trung Quốc và một số nghệ sĩ truyền hình quốc gia đứng đầu. Đây là một cầu nối và liên kết giữa đảng và chính phủ để kết nối với ngành công nghiệp truyền hình. Hiệp hội nghệ sĩ truyền hình Trung Quốc là thành viên của Liên đoàn văn học và nghệ thuật Trung Quốc. (theo wikipedia)

(*) Hơi nước: được thổi phồng quá với thực chất, ý nghĩ ám chỉ tương tự như 'gối thêu hoa'.

Cho nên giá trị giải thưởng này đã không bằng giải Bạch Ngọc Lan và giải Phi Thiên.

Đương nhiên, giải vẫn là giải thưởng lớn, có thể vào vòng trong nhận bình chọn đối với sự nghiệp của Tiểu Viên vẫn là sự trợ giúp rất lớn.

Cho nên Nguyễn Thanh cũng rất coi trọng hai lần bình chọn của giải thưởng lớn này, nếu có thể lấy hết thì ấy là tốt nhất, phúc lành của giải thưởng là sự khẳng định tốt nhất với chính mình.

Nội tâm Tiểu Viên trào ra lòng hơn thua hừng hực, phối hợp với sắp xếp của Phi Dực, tạm thời đem những cảm xúc cô không xác định được lắng dịu xuống.

Thời điểm tháng tư, Thái Quyển đã trở lại.

"Anh à, rốt cuộc tình huống là như thế nào?" Ở trong phòng Tiểu Viên, khi chỉ có hai người bọn họ, cuối cùng cô nhịn không được hỏi.

Thái Quyển im lặng trong chốc lát, chỉ nói: "Tình huống cụ thể của anh Chi Thạch anh cũng không rõ lắm."

"Anh nhìn thấy cái người nói là bạn gái của anh em rồi chứ?"

"Đã gặp được." Vẻ mặt Thái Quyển có hơi quái dị, nói: "Nhưng vượt trên mọi ngờ đoán của anh, anh nghĩ, chắc chắn em cũng không nghĩ tới lại có thể là cô ta."

Tiểu Viên thấy kỳ quái với ngữ khí của anh ấy: "Sao nghe lời anh nói, hình như em có quen biết với cô ta?"

Thái Quyển gật đầu: "Phải, đúng thật là em biết cô ta, người phụ nữ ở bên cạnh anh Chi Thạch chính là -- Du Thu Sắt."

"A? Ai?" Tiểu Viên lập tức bật dậy, cả mặt đều là không dám tin: "Người anh nói chính là vị nữ ca sĩ kia ư? Em không nghe lầm chứ?"

"Là cô ta."

"Vì sao anh em lại...... quen biết cô ta? Làm sao đột ngột như vậy?"

Tiểu Viên kinh ngạc ngồi xuống. Hai ba năm trước cô cũng có nghe bài hát của Du Thu Sắt, cô ta là loại hình ca sĩ sáng tác, có thể hát có thể viết, tác phẩm nguyên gốc không tính là nhiều. Thế nhưng giọng hát đặc biệt, âm sắc giàu sự đặc trưng cá nhân, là ca sĩ được ngợi khen rất tốt, mấy năm gần đây tương đối nổi danh.

Nhưng Du Thu Sắt trong tưởng tượng của cô là kiểu nghệ thuật gia rất có tài hoa kia, trong đời sống riêng tư là kiểu không hòa nhập với đám đông một cách đáng yêu, hoàn toàn không dính dáng với người phụ nữ kỳ quặc quái gở đấy trong điện thoại của anh trai.

"Bé Viên à, theo trực giác của anh," Thái Quyển sầm mặt phân tích: "Ca sĩ Du có thể đã có quen biết với anh Chi Thạch từ sớm, ít nhất là còn sớm hơn thời gian anh quen được anh em hai người."

"Sao có thể chứ, em không có ấn tượng !" Phản ứng đầu tiên của Tiểu Viên chính là phủ định, cũng suy nghĩ cặn kẽ: "Nếu trực giác là đúng, thì chính là ở trước tuổi 12 của em, bọn họ đã quen biết rồi."

"Một năm kia khi em gặp lại anh hai, em cũng không rõ ràng lắm những chuyện trước đó của anh ấy."

"Ừ, có khả năng." Đôi mắt Thái Quyển rũ xuống.

Anh ấy đã giấu đi càng nhiều lời không nói với cô.

Đặt nỗi thất vọng và buồn bã của mình qua một bên, anh ấy biết bản thân là yêu đơn phương, cũng biết rằng một ngày nào đó Hướng Chi Thạch chung quy cũng sẽ lập gia đình, anh ấy đã sớm không ôm hy vọng rồi.

Nhưng anh ấy cảm thấy hình thức Du Thu Sắt ở chung với Hướng Chi Thạch có một kiểu quái dị không thể nói rõ. Ca sĩ họ Du kia vô cùng tùy hứng, yêu cầu anh Chi Thạch có mặt bất cứ lúc nào, còn muốn anh ấy ăn cùng cô ta. Cô ta là nghệ sĩ, lại là ca sĩ, đối với quản lý dáng vóc cũng rất nghiêm khắc, hằng ngày còn phải chú ý chăm dưỡng cổ họng, không thể ăn đồ ăn gây kích ứng như lạnh buốt chua cay, còn phải cai thuốc, bỏ rượu.

Bản thân cô ta không thể ăn, rồi lại kêu Hướng Chi Thạch ăn cho cô ta xem.

Hướng Chi Thạch từ nhỏ đã sinh sống ở thành phố Thân, không giống với Tiểu Viên, anh ấy không ăn được cay. Bởi vì thân thể đã từng làm phẫu thuật lớn, thuốc lá và rượu anh ấy cũng không thể đụng vào.

Đoạn thời gian Thái Quyển ở thành phố Bằng kia, đã thấy qua anh Chi Thạch ăn cay rất nhiều lần, bị sặc đến chảy nước mắt. Hướng Chi Thạch còn bảo anh ấy đừng nói với Tiểu Viên, còn nói với anh ấy chỉ là ăn cay một chút, sẽ không hút thuốc uống rượu.

Thái Quyển biết lời này của Hướng Chi Thạch chắc chắn giữ nguyên, Thái Quyển không có lập trường ngăn cản yêu đương của anh ấy, cũng không cách nào can thiệp, dù sao ấn tượng của Thái Quyển đối với ca sĩ họ Du kia là rất kém cỏi.

Tiểu Viên quan sát nét mặt của Thái Quyển, khẽ ôm anh ấy: "Anh Thái Quyển vất vả rồi, nghỉ ngơi cho tốt mấy ngày đi."

Thái Quyển cười: "Anh nào có vất vả gì, anh nên lập tức làm việc mới đúng. Đợi tí anh đi tìm Điền Điền, xem một chút lịch trình gần nhất của em."

Có lẽ hiện tại Thái Quyển làm việc ngược lại thì càng tốt hơn một chút, Tiểu Viên bèn gật đầu đáp ứng: "Được."

Lại nói: "Em sẽ gọi điện thoại cho anh hai, nói chuyện lại với anh hai."

Thái Quyển thở dài: "Lúc anh đi, cô Du đang có công tác ở thành phố Bội, anh Chi Thạch cũng đi theo qua đó rồi."

Tiểu Viên ngây ngẩn cả người.

Anh trai là hậu thuẫn đáng tin cậy nhất vững vàng nhất trong suốt cuộc đời 26 năm của cô, cô cũng khẳng định bản thân là người quan trọng nhất trong sinh mệnh của anh trai, nhưng như bây giờ thì có thể cô phải nhường vị trí rồi.

Sau khi Thái Quyển đi, Tiểu Viên một mình buồn bã hụt hẫng ngồi trong chốc lát, nước mắt đã ngưng lại bên rìa vành mắt. Cô khẽ khịt mũi, mở WeChat ra, nhẩm tính nói gì với anh trai, lại lần lữa đánh không ra từ.

Bỗng nhiên phát hiện chỗ danh sách liên hệ WeChat kia có cái chấm đỏ.

Tiểu Viên thêm bạn WeChat đều là làm trực tiếp trước mặt, mấy ngày này cô không có chủ động thêm ai, cũng không có cho ai mã QR, cho nên không hề chú ý.

Cô nhấn mở ra, nhìn thấy -- Chào em, Tiểu Viên, chị là bạn gái của anh em......

Âm hồn không tan !

Ca sĩ đã từng còn coi là thích đã biến thành bạn gái của anh trai mình, hình ảnh cố định dựng nên trong cô xem ra vẫn bị lật ngã rồi, trong lòng Tiểu Viên khó chịu thật sự, không muốn thêm cô ta, liền không để ý tới.

Đã có anh hai còn chưa đủ, còn muốn khoe khoang với mình sao?

Nhưng Tiểu Viên lại sợ cô ta đối xử không tốt với anh trai, đành phải miễn cưỡng thêm cô ta vào.

Nghĩ tới nghĩ lui, thật sự không thể nhịn được nữa liền gửi cho cô ta: "Chào cô, cô Du, thân thể anh trai tôi không tốt lắm, xin đừng để anh ấy ăn đồ cay, anh ấy không thích ăn. Với lại anh ấy đã làm phẫu thuật, thuốc lá và rượu tuyệt đối không thể đụng vào."

Sau khi gửi đi tâm trạng của cô vẫn buồn bực, vì thế gửi tin cho Vĩ Trang cũng không tô vẽ nữa: "Em thật khổ sở."

Thật dài một hồi, Vĩ Trang cũng chẳng đáp, đoán chừng đang bận. Tiểu Viên tự nói mình phải thông hiểu, tâm trạng không tốt phải chuyển dời sự chú ý, không thể đắm chìm xuống, phải tìm chuyện khác để điều tiết.

Lúc này WeChat của Du Thu Sắt đã đáp lại: "A, nhưng mà tự anh ấy tình nguyện ăn nha."

Cô ta kèm theo một biểu tượng cảm xúc cười nháy mắt.

Còn có một video ngắn.

Tiểu Viên cau mày nhấn mở, Hướng Chi Thạch đang thở dài, đối mặt với một bàn đồ ăn cay: "Em xem tôi ăn liền vui?"

"Đúng á," giọng nữ ngoài màn hình đang cười: "Ăn đi ăn đi, mukbang bây giờ rất hot đấy có biết hay không." (*)

(*) Mukbang: hình thức phát sóng trực tiếp khi ăn.

Hướng Chi Thạch khẽ lắc đầu, nhặt đũa lên từ từ ăn vào. Anh ấy căn bản không thể ăn cay, ăn được một lát liền sặc phải rồi, vành mắt đỏ hết cả, cầm lấy cái ly bên cạnh uống nước.

Nữ kia ấy vậy mà còn đang cười.

"Đừng quay nữa." Hướng Chi Thạch thoáng liếc về phía ống kính, buông đũa xuống.

"Được rồi được rồi, không quay, vậy anh ăn." Giọng nữ cười, video đến đây thì kết thúc.

Tiểu Viên tức giận đến cả phổi muốn nổ tung rồi, người đàn bà ác độc này ! Anh trai vì sao phải chịu đựng với con mụ kia như vậy ! Này thì tính là yêu đương cái cửa nào !

Cô tức giận đến đôi mắt đỏ lên, muốn gửi mấy câu mắng người qua, tay vẫn cứ luôn run rẩy, hít thở thật sâu mấy lần, mới nhịn xuống được.

Anh trai còn muốn cô yên tâm, cô làm sao có thể yên tâm?

Nhưng cô lại không thể xen vào anh trai, đây là anh trai tình nguyện, huống chi anh trai cũng không có can thiệp vào chuyện của cô và Vĩ Trang. Tiểu Viên cảm thấy thật mờ mịt, khoảng một chốc, trong lòng cô đơn trống rỗng, khó chịu không nói nên lời.

Khung trò chuyện với Vĩ Trang vẫn trống trơn như cũ, cảm xúc của cô thoáng sụp đổ, ôm lấy đầu gối, rồi vẫn khóc lên.

------------------------------------------------------------------

Chương 97. "Kem ốc quế vị dưa lưới"

Tiểu Viên nhấc tinh thần dậy hoàn thành xong xuôi công tác ngày hôm ấy, về tới nhà đã là đêm khuya. Cô nằm liệt trên giường, một hồi lâu mới đi tắm rửa xong xuôi ra, trước khi sắp sửa ngủ vẫn không nhịn được xem WeChat.

Chủ yếu là xem khung đối thoại của cô với Vĩ Trang được ghim đánh dấu.

Ban ngày cô đã gửi cái tin "em thật khổ sở" kia. Tới hiện tại đã được năm tiếng đồng hồ rồi.

Mười lăm phút trước Vĩ Trang đã gửi một tin tới: "Nghỉ ngơi rồi sao?"

Mùa hè, khi còn bé, cô rất muốn ăn kem ốc quế, nhìn thấy bạn học ăn mùi khoai môn, cô đã thèm một thời gian rất dài, nhưng cô không có tiền tiêu vặt. Mà có một ngày, khó khăn lắm mẹ cho cô 3 đồng, cô hưng phấn vọt tới cửa hàng tiện lợi, ngày đó vị khoai môn đều bán hết rồi, cô lùi về một bước mà mua vị dưa lưới.

Kem ốc quế thì ăn được rồi, lại không phải cái mà chính mình muốn nhất, luôn có kiểu tiếc nuối khiếm khuyết gì đó, nhưng chung quy thì vẫn đã được dễ chịu.

Tâm trạng thoáng như giờ phút này.

"Vẫn chưa." Cô lời ít ý nhiều gửi đi.

Cô vẫn cảm thấy có tí tủi thân: "Ban ngày vì sao người không để ý tới em?"

Lúc gửi qua một góc trong lòng cô tựa như có tiếng nói dị nghị bảo cô mau chóng rút về, nhưng tiếng nói này quá nhỏ yếu, cảm xúc tủi thân đã chiếm giữ thế thượng phong.

Sau khi gửi đi WeChat tiếp tục yên ắng thêm một lát, sau đó Tiểu Viên nhìn thấy màn hình kia hiển thị "Đối phương đang nhập vào......", Trái tim nhấc theo nửa ngày, mới đổi lấy được hai chữ "Đang bận."

Lại một câu nữa theo sát đó: "Đã xảy ra chuyện gì".

Tiểu Viên khẽ bĩu môi, may mà người hỏi thêm một câu, em mới không giận người nữa.

"Đã qua rồi." Cô gửi, nghĩ nghĩ, lại nói bổ sung: "Là việc trong nhà."

Thật ra cô chẳng cần phải tức giận, đây là chuyện nhà, còn là chuyện riêng của anh trai. Dù cho có nói thì Vĩ Trang cũng không thể giải quyết thay cô. Ở thời điểm khổ sở lúc ấy, cô rất muốn nghe được giọng nói của Vĩ Trang, rất muốn người ấy ở bên mình, nhưng đây là ý tưởng không thực tế.

Người ấy không có khả năng 24 giờ đều kè kè di động kế bên, chờ tin của mình, chính mình cũng không làm được y như thế.

Con người là cá thể độc lập.

Trong nháy mắt này, cô đã nghĩ nhiều tới như vậy, theo lý mà nói thì hẳn cô nên thoải mái, nhưng vẫn cứ có một kiểu cảm giác mất mát nói không nên lời.

Cô ngã người trên giường, ngẩn ra nhìn trần nhà, rồi lật qua nhìn di động.

Người trưởng thành đều có giới hạn của chính mình, yêu thích một người thì muốn tận dụng hết khả năng tiếp cận người ấy. Cô cũng biết hiếm ai có thể tiếp cận thành lũy nội tâm của Vĩ Trang, cần phải lên tinh thần, vạch kế hoạch.

Rõ ràng đã nói không gấp gáp, hay là vẫn còn nóng vội ư?

Hoặc là bởi vì anh trai dần dần đã có cuộc sống của anh ấy, cô mất đi cái người ban đầu có thể dựa vào nhất kia, cho nên càng thêm ỷ lại Vĩ Trang rồi?

Này hình như không phải chuyện không tốt gì, mà hình như cũng không tốt lắm?

Tiểu Viên che kín mặt mình.

Cô cũng đã không có đóng phim hai tháng, xem ra phải nhanh chóng vào đoàn mới được, bận rộn lên thì có lẽ rồi sẽ không có cảm xúc phức tạp như vậy nữa.

Cô nằm trong chốc lát, suy nghĩ rất nhiều thứ, mệt mỏi trườn tới, di động ở bên cạnh người cô đã sáng lên, Vĩ Trang gửi qua một cái: "Nghỉ ngơi cho tốt."

Hôm sau cô trông thấy WeChat này, nhìn ánh sáng ngoài cửa sổ, khe khẽ cười.

Được thôi, 'kem ốc quế vị dưa luới" ăn cũng ngon, cũng có thể cho cô sức mạnh.

Cô nâng tinh thần dậy xử lý công việc, bây giờ cô đã trưởng thành, có một số việc không thể trốn tránh, anh trai là người quan trọng nhất với cô, cô nhất định phải bảo vệ anh ấy.

Đầu tiên để lại tin gửi Du Thu Sắt: "Chào cô, cô Du. Tôi cũng thường xuyên có nghe nhạc cô hát, không ngờ đến cô sẽ trở thành người thân thiết với anh trai tôi, tôi có hơi bất ngờ. Chẳng qua tôi cũng không có bất kỳ ác ý và thù địch gì đối với cô, người anh trai tôi thích, thì tôi cũng sẽ thích, anh ấy vui vẻ, tôi cũng sẽ vui vẻ. Làm em gái, tôi sẽ ủng hộ hết thảy quyết định của anh ấy."

"Còn có, thân thể anh ấy thật sự không tốt lắm, chỉ xin phiền cô chăm sóc anh ấy. Chúc hai người hạnh phúc."

"Phù ~" gửi xong cô thở hắt ra một hơi lớn, dù sao lời tốt đẹp cô cũng đã nói hết rồi, để xem lời đáp của cô Du này vậy.

Tiên lễ hậu binh (*). Tuy rằng cô hoàn toàn không có nghĩ xong xuôi "binh" như thế nào, thì cũng phải bày tỏ thái độ trong đó.

(*) Trước đối xử ôn hòa tôn kính sau mới dùng đến võ lực; nói chuyện đàng hoàng, lịch sự trước, không được thì dùng tới sức mạnh, gây sức ép.

Cô lại thử gửi WeChat cho Hướng Chi Thạch: "Anh ơi, chúng ta đã lâu không gặp mặt rồi, anh chừng nào thì về thành phố Thân ạ?"

Du Thu Sắt không đáp lại cô.

Hướng Chi Thạch trả lời: "Được rồi, anh sẽ cố gắng về sớm một chút."

Đôi mắt Tiểu Viên hơi nóng lên: "Vâng."

Còn một việc.

Cô đi qua đối diện tìm Thái Quyển, hỏi một câu mà cô quan tâm khác.

"Bác gái......" Thái Quyển nhìn nhìn cô, dừng một chút, mới nói bằng giọng ấm áp: "Tinh thần rất tốt, anh đã chụp ảnh, em muốn nhìn chút chứ?"

Tiểu Viên thoáng giật mình, vô thức siết chặt nắm tay, khẽ gật đầu không nói gì.

Thái Quyển lật ảnh chụp ra cho cô xem.

Sau lưng có một cánh cửa sổ, nhìn ra được thời gian là vào buổi sáng, ánh mặt trời rất đẹp, còn có một góc trời xanh.

Người phụ nữ trong ảnh chụp mặc chiếc áo sơ mi ngắn màu ngà, có chút nếp nhăn, mái tóc buộc tùy ý ở phía sau, có vầng trán rất cao, đường cong dáng đầu và khuôn mặt tinh xảo lưu loát. Bà ấy hơi khẽ cười, ánh mắt ngưng đọng ở trong một hư không nào đó.

Truyền thông đều nói Hướng Tiểu Viên có một khuôn mặt điện ảnh, 360 độ không góc chết, thật ra là được di truyền từ mẹ.

Tiểu Viên ngơ ngẩn mà nhìn ảnh chụp, mẹ còn chưa đến 60 tuổi, mà tóc ở đỉnh đầu cũng trắng rồi.

"Anh Chi Thạch nói bác không nhận ra thân phận của anh ấy, chẳng qua thì có ấn tượng với anh ấy. Mỗi lần anh ấy đến, bác đều rất vui vẻ, có khi còn sẽ bảo anh Chi Thạch ở bên cạnh cùng ăn với bác."

"Còn có video, anh gửi cho em nhé." Thái Quyển sờ sờ đầu cô, thấp giọng nói: "Một lát em lại xem."

Tiểu Viên đỏ mắt nhấp môi cười cười với anh ấy, khẽ gật đầu: "Cảm ơn anh Thái Quyển."

Cô cất giữ cẩn thận ảnh chụp và video, nghĩ khi bản thân dũng cảm hơn một chút rồi hẵng xem. Có một số việc ở trong lòng khó vượt qua được, cô cần càng thêm thời gian nhiều một chút.

Buổi chiều khi cô đi công ty, Nguyễn Thanh nói cắt lọc xuống được hai kịch bản, bảo cô đi qua cùng nhau thương lượng.

Thứ nhất là kịch bản phim điện ảnh, phim tình cảm văn nghệ, câu chuyện tình tay ba thậm chí nhiều tay, đạo diễn là một nữ đạo diễn giỏi quay phim tình cảm rất có danh tiếng.

Thứ hai là phim truyền hình, phim thời kì chiến tranh gián điệp, từ dân quốc quay một mạch đến cận đại thành lập nên Trung Quốc mới.

Nguyễn Thanh phân tích với cô, chất lượng của hai kịch bản này đều chỉ có thể tính bậc trung, bởi vì gần nhất không có hạng mục thật tốt. Kịch bản phim điện ảnh thứ nhất, nếu diễn được hay đạo diễn quay được tốt, thì danh tiếng hẳn là sẽ không tồi. Chẳng qua doanh số phòng bán vé phim văn nghệ thường thường, phần lớn khán giả mục tiêu là khán giả nữ, hơn nữa cô diễn trong này là nữ phụ, là 'ánh trăng sáng' nhớ mãi không quên của nam chính, không phải thật khiến người ta yêu thích, có thể sẽ gây nên phản cảm cho một vài khán giả nữ.

Cái sau là phim truyền hình dài đến 46 tập, vai diễn là một đặc công quân thống (*) do Quốc dân đảng đào tạo, sau lại bị phát triển trở thành một người làm công việc kín đáo ngầm của Đảng cộng sản, có thể nói là vô cùng đóng vai trò chính và năng lượng chính. Thành viên chủ lực cũng đáng tin cậy, chẳng qua bộ này chủ yếu là bộ phim về nam giới, phần diễn của cô không nhiều lắm.

(*) Quân thống (军统): tên đầy đủ là 国民政府军事委员会调查统计局: Cục điều tra và thống kê ban quân sự quân ủy chính phủ quốc dân (chính phủ của Quốc Dân Đảng), là một trong hai tổ chức gián điệp chính của Quốc dân đảng.

Nguyễn Thanh hỏi ý kiến của cô, nhân vật đều là kiểu hình cô chưa từng diễn qua, đều có thể nếm trải thử, chỉ là cô ấy cũng không quá vừa ý tất cả, Tiểu Viên rất do dự.

"Hai bộ này đều có ý với em, hơn nữa sắp sớm bắt đầu quay, em chỉ cần gật đầu, tháng sau liền có thể vào đoàn. Còn có một cái khác chưa thông báo chính thức, chính là 《 Cung đình thâm sâu 》 mà Thần Ảnh nhắc tới với chúng ta. Chị có tin tức đáng tin cậy, Warner đã hợp tác cùng Đồng Hoa rồi, trù bị của giai đoạn trước hẳn là đã kha khá, tháng sau sẽ bắt đầu tuyển vai."

《 Cung đình thâm sâu 》?

Tiểu Viên bỗng nhớ lại kịch bản khi trước cô xem ở khách sạn Quý Đảo chính là cái tên này, lúc ấy đã đặt ở căn hộ của Vĩ Trang.

"Đúng rồi, chị Thần Ảnh có nói qua chị ấy sẽ diễn bộ này, cho nên Đồng Hoa là một trong những bên đầu tư thì cũng không kỳ lạ," Tiểu Viên dường như suy tư gì đó: "Sẽ có vai diễn thích hợp với em chứ?"

Đầu tư của tác phẩm từ cây bút lớn, thường đều sẽ điều động nội bộ với nhân vật.

"Có mấy nhân vật trẻ tuổi cần tuyển," Nguyễn Thanh nhìn nhìn cô, thở tiếp một hơi, chậm rãi nói: "Còn có một tin tức nội bộ, cô Chu Ngạc Hoa cũng sẽ tham gia diễn."

"Cái gì !" Tiểu Viên kinh ngạc đến há to mồm: "Đây là thật chứ?"

"Đúng trăm phần trăm !" Nguyễn Thanh túm lấy tay cô, hai mắt tỏa sáng ngời ngời: "Tiểu Viên bé cưng, cưng nhất định phải cố gắng vào đoàn phim này !"

Hà Thần Ảnh, Chu Ngạc Hoa.

Một 'Tam kim ảnh hậu', một ảnh hậu huyền thoại của giới người Hoa, trời ạ !

Tiểu Viên nắm chặt nắm đấm, đôi mắt lập tức liền có sức sống, trong nháy mắt trở nên trong trẻo lóng lánh: "Em nhất định phải vào !"

"Được, em cầm kịch bản về nhà xem thử, chờ thời gian thử vai được định xuống."

Kịch bản này với cái lần trước xem ở chỗ đó của Vĩ Trang giống nhau như đúc, cũng là ba tập. Nghe nói 《 Cung đình thâm sâu 》 là một bộ phim ngắn, chỉ có tám tập, hẳn phải là diễn viên cần ký hợp đồng hoặc là sau khi vào đoàn phim thì mới có thể xem được kịch bản hoàn chỉnh, ba tập đầu là cuốn thử vai cho diễn viên.

Tiểu Viên lại nghĩ kĩ càng nhìn qua một lượt, tập một trước đấy cô xem ở chỗ Vĩ Trang thì đã xem gần xong rồi, lúc ấy không xem hết là bởi vì -- Vĩ Trang ở bên cạnh cô.

Cô lại nghĩ tới Vĩ Trang rồi.

Thật phiền toái !

Trong một lúc Tiểu Viên ý thức được, nếu lại không gặp người ấy một chút, e rằng người phụ nữ này liền ở trong đầu cô không đi ra !

Cô đi tới đi lui ở trong phòng, một ý tưởng to gan đã nhảy lên, cô lập tức gọi điện thoại cho trợ lý Cao, hỏi cô ấy máy bay của Vĩ Trang hôm nay mấy giờ đến thành phố Thân.

Trợ lý Cao cũng muốn khó xử chết được, cô ấy không thể tiết lộ hành tung của bà chủ với người ngoài, nhưng Hướng Tiểu Viên lại không phải người ngoài, nhưng mà cô vẫn chưa tính là "vợ" của bà chủ. Thế nhưng nếu cô ấy nói cho cô hành tung của bà chủ, nói không chừng thì cô ấy liền sẽ không thấy được cái ngày mà Hướng Tiểu Viên trở thành "vợ" của bà chủ mình.

"Cô Hướng, hôm nay là thứ bảy, ừm, tôi cũng không đi làm, ở nhà chờ xem 《 Happy Camp 》."

Tiểu Viên thoáng chớp mắt: "À?"

"Ừ, xem 《 Happy Camp 》!" Trợ lý Cao gằn từng từ từng nhịp mà nói ra mấy chữ này, trong lòng hô điên cuồng:

【 Thứ bảy mỗi tuần đúng 20:20 phút chiếu á ! Cô hiểu ám chỉ của tôi rồi hay chưa ! Cưng à, cưng suy ngược về lại một chút ! Tầm 8 giờ rưỡi đến thành phố Thân ! Khoảng 9 giờ rưỡi thì có thể đã về đến nhà ! Cưng get hông? get được rồi chớ?! 】(nhận, đạt)

Tiểu Viên cười: "Được, tôi biết rồi, cảm ơn Alex, 《 Happy Camp 》 rất thú vị."

Sau khi trợ lý Cao cúp điện thoại, đầu tiên là thở dài ra một hơi, tiếp đó chẳng che giấu cảm xúc mà cười to mấy tiếng.

【 Mình lại cũng chưa nói gì, chỉ là khi tán gẫu thì nói với cục cưng Tiểu Viên rằng mình đang xem 《 Happy Camp 》 mà thôi ! Mình không biết cái gì hết ! 】

Tiểu Viên ở nhà trang điểm một phen, gửi WeChat thông báo cho Thái Quyển. Khi hết thảy dường như đã chuẩn bị thỏa đáng, chú Vương tài xế của Vĩ Trang cho cô đã ở bãi đỗ xe ngầm chờ cô.

Cô đáp thang máy đi xuống, trực tiếp ngồi trên xe, chiếc Benz hướng đến chỗ Vĩ Trang mà đi, chuẩn bị một ngạc nhiên bất ngờ cho người ấy. Những cảnh tình tứ mà trước đây cô cho rằng là sến súa nhàm chán, hóa ra thật sự đến từ cuộc sống đời thường của chính mình. Trong quá khứ, cô không có cảm giác đặt mình trong đó, hiện tại thì đã cảm nhận được.

Cộ hạ cửa sổ xe xuống, gió lạnh ban đêm thổi lướt qua cả khuôn mặt cô. Gió chính là đại diện hữu hình của lãng mạn, hình ảnh lay động ra ở trước mặt cô, dường như cô có thể nhìn thấy vẻ mặt của Vĩ Trang khi nhìn thấy cô, quần áo người ấy mặc, cô thậm chí có thể ngửi được mùi hương của riêng người ấy.

Tâm tình của cô vô cùng sáng rõ, cảm thấy làn gió bọc lấy cô, lao đến phía Vĩ Trang.

---------

Truyện chỉ được đăng duy nhất tại wattpad (link: https://www.wattpad.com/story/293242574)

Nếu các bạn đọc được những dòng này ở nơi khác ngoài wattpad, tức là chương mà các bạn đang đọc chưa được rà soát sửa lỗi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play