Ốc Mượn Hồn

có một cô bé tên là Đặng Xuân Phương


1 năm

trướctiếp

 Phương là một cô gái,...

Không biết là trong cuộc đời của cô ấy, đã từng có ai công nhận điều đó chưa?

Tuổi thơ của cô ấy mặn nước mắt. Mẹ cô ấy cưới chồng từ khi rất trẻ, và sinh ra Phương cũng rất sớm. Có lẽ đoạn thời gian đó là lúc cuộc đời Phương hạnh phúc nhất- nhưng tiếc thay, cô bé còn quá nhỏ để cảm nhận được tình cảm ấm áp của mẹ mình. Tôi nhớ rằng, ngày mẹ Phương mất, bầu trời xanh ngắt, mặt trời sáng rực, mây trắng đầy trời tựa như một ngày đẹp, cô bé chỉ là một em bé được 23 tháng tuổi. Rất nhiều người tham dự đám tang, họ rất thương cho mẹ của Phương- người con gái thẳng tính, vui vẻ và rất tốt nữa. Cũng có đại đa số những người cúng viếng đều lấy làm tiếc thương cho Phương, con bé tay cầm cây kẹo chạy theo chơi với mấy người anh em họ, lúc con bé thấy mẹ nó nằm trong giường, giăng mùng che khuất bên ngọn đèn dầu, nó hỏi bà nội nó là:" Mẹ con ngủ hả bà nội?", bà nội nó gật đầu chực khóc, còn ba nó quay đầu lấy tay áo tang che miệng. Lát sau, một đội khám nghiệm tử thi bước đến yêu cầu mổ thi thể của mẹ nó, bà ngoại Phương muốn ngăn cản nhưng cuối cùng nhóm người vẫn mổ. Lí do à? Mẹ của Phương bị xe máy tông chết, khốn kiếp cuộc đời nhỉ? Thằng say rượu lái xe thì lại tiếp tục sống, sống trong tù, để mẹ mình ở ngoài vay chạy tiền đền bù cho phía gia đình Phương, sống với cái tội uống rượu bia khi tham gia giao thông, cái thằng đó... nó hối hận không? Nó hối hận bao nhiêu? Mẹ của Phương cũng đã không thể thức giấc thêm lần nào nữa, còn con bé sẽ lớn lên với số tiền bồi thường của kẻ đã hại chết mẹ nó. Bà ngoại của Phương không muốn truy cùng đuổi tận một người trẻ tuổi lầm lỡ, bà cũng muốn con gái được ra đi thanh thản, với một cơ thể lành lặng- dù là bên trong cũng chẳng còn lành lặng gì, mẹ của Phương lúc được đưa tới bệnh viện, bác sĩ ghi trong báo cáo rằng người con gái ấy bị gãy một chân, chân kia bầm tím, tay cũng trầy rách, ngón chân bị nát gần hết năm ngón, còn trong đầu có một vùng máu bầm rất lớn- nhóm khám nghiệm muốn mổ để lấy bằng chứng rõ ràng trong vụ kiện. Có lẽ, ngày mà người phụ nữ ấy tuyệt vọng nhất không phải ngày bà không ngăn được nhóm khám nghiệm, mà là ngày sau khi con gái bà bị xe tông và tỉnh lại một lần, cô gái ấy có nói là cô ấy đau, sau đó cô ấy ngủ thiếp đi, một giấc tới mãi sau. Nếu con bé biết số tiền nuôi nó là đổi bằng mạng sống của mẹ nó- nó thà là giết chính mình. Nếu nó biết có người thấy thương nó vì mẹ nó mất sớm, nó sẽ cười một cái.

Phương lớn lên cùng bà nội và ba nó, những năm đầu sau khi mẹ nó mất, ba nó rất thương nó, đi đâu cũng đưa nó theo, mua đồ ngon cho nó, làm ít tiền cũng dành dụm đưa bà nội nó mua quần áo tết, nó học cũng rất giỏi, giọng của nó rất hay, những cuộc thi ở mẫu giáo, lớp một, nó đều thắng, cô giáo khen nó trước lớp, ba nó tự hào về nó, đi tiệc hay sang nhà họ hàng đều khoe con gái. 

Chừng mười năm sau, không còn như thế nữa. Nó vẫn học giỏi, nhưng tôi cũng không hiểu tại sao chàng trai trẻ ấy không như xưa. Ba của Phương bắt đầu đổi công việc, một chỗ làm xa nhà hơn, kiếm nhiều tiền hơn, nghĩa là không ở gần con mình thường xuyên nữa, ba nó trả tiền để thuê một bác xe ôm đưa nó đi học. Sau đó, chàng trai ấy quen một cô gái. Người con gái đó là một người trẻ, nhỏ tuổi hơn ba của Phương một khoảng, tính cách cũng vui vẻ, nhưng nghiêng về điên cuồng nhiều hơn là vô tư, uống rượu giỏi, thích đùa với mọi người nhưng chưa hề thân thiết với ai thật sự. Một người trẻ con như thế, lần đầu gặp khiến tôi lo lắng cho Phương. Có một lần trên bàn nhậu, điện thoại reo mãi, ba Phương nghe máy, tiếng của Phương vang lên:" Ba về chưa?" bên này hứa liên tục là về liền, nhưng máy cúp rồi vẫn ngồi uống, cô gái tính cách trẻ con nọ lại cầm lấy ly bia không cho uống nữa:" Mười một giờ rồi, con nó đợi!", dù chàng trai này có kháng cự, cô gái ấy vẫn lôi kéo đi rửa mặt rồi chạy xe chở ba của Phương về. Khi đó tôi đã thay đổi cái nhìn về cô ấy. 

Thời gian trôi, không ai hiểu tại sao ba của Phương lại chia tay với cô gái ấy, họ không quay lại với nhau nữa. 

Sau đó, ba của Phương dính vào đề, trở thành một con ma đề thật sự, một số nợ 200 triệu vừa được anh trai cùng cha khác mẹ giải vây xong. Hai tháng sau đổ ra một cục nợ 3 tỉ. Căn nhà duy nhất bà nội của Phương vừa làm giấy sang tên cho cũng bị đem rao bán 2 tỉ 8. 

Phương lớn lên với nền quá khứ như thế đấy. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp