[SNARRY] ĐỨA TRẺ ĐẾN TỪ TƯƠNG LAI

CHƯƠNG 5: SÓNG GIÓ PHÒNG NGHỈ GIÁO SƯ


1 năm

trướctiếp

(mấy cái về độc dược là tui bịa đại, các fan cứng của nguyên tác HP bỏ qua dùm mình nhé)

Sáng nay, Snape có lớp độc dược của Gryffindor và Slytherin năm 2. Hắn cáu kỉnh bước vào lớp phất đũa phép về phía bảng đen.

- Trên bảng là nguyên liệu và trình tự của độc dược hạ sốt. Nếu não chúng bay không nhồi đầy cỏ lác thì sau khi thực hiện ta sẽ có độc dược màu hồng nhạt. Bây giờ, chia tổ, ngay lập tức.

Harry nhìn bảng đen như có điều gì đó suy nghĩ, độc dược hạ sốt sao?

- Đây không phải là bài tiếp theo trong sách giáo khoa. – Ron vừa than thở vừa lấy nguyên liệu trên giá.

- Weasley, trò có ý kiến gì với bài học hôm nay sao? – Snape xuất hiện bất thần sau lưng Ron như một hồn ma – hay cậu Weasley đây nghĩ độc dược hạ sốt quá dễ dàng không phù hợp với trình độ độc dược như quỷ khổng lồ của cậu hử?

- Em... không... - Ron lắp bắp

- Gryffindor trừ 10 điểm – Snape bỏ đi

- Ôi không, lão ta không thể làm thế. – Ron tức giận.

- Bỏ đi, Ron – Harry bịt miệng thằng bạn trước khi Snape quay lại. Tụi nó lấy đủ nguyên liệu rồi quay trở lại bàn.

Hôm nay khác với dĩ vãng, Harry có phần chăm chú cẩn thận làm độc dược hơn nhưng vẫn không cứu nổi tay chân lóng ngóng của Ron. Vốn dĩ độc dược phải có màu hồng nhạt lại hiện lên màu xanh lá quỷ dị.

- Potter, nói cho ta biết, đây là cái gì? – Snape quát lên.

- Độc... dược hạ sốt, thưa giáo sư Snape – Harry mím môi.

- Ta không biết Cậu bé được chọn của giới pháp thuật lại bị mù màu hay đây chính là loại độc dược hạ sốt mới được cải tiến mà ngay cả ta bậc thầy độc dược còn chưa nghe nói tới? – Snape phun nọc độc tê tê – Ngu xuẩn, rốt cuộc trong đầu heo của mi chứa cái gì? Điểm T, về chỗ.

Snape cảm thấy thái dương giật giật liên hồi khi nhìn độc dược đủ loại màu sắc trên bàn. Ngoại trừ 2 bình một hồng nhạt hoàn mĩ của Draco, một hồng hơi đậm của tiểu thư biết n thứ của Gryffindor, cái đống còn lại hiển nhiên không có cái nào liên quan tới màu hồng, đỏ cũng không có. Merlin mới biết bọn chúng nấu thế nào mà ra loại độc dược như bùn nát nâu đen bốc mùi thối hoắc.

- Lần sau nộp bài tập phân tích dài 10 tấc anh về công dụng của thuốc hạ sốt. Đứa nào không nộp ta sẽ cho nó uống độc dược mà chính nó làm ra. Tan học. – Snape gào lên.

Mấy đứa học sinh như được đại xá mà chen chúc chạy ra như ong vỡ tổ.

- Ron, lúc đó đáng ra không nên cho thêm lá răng cưa vào, rõ ràng lúc đó phải cho nước rễ nguyệt tầm ma vào trước. – Harry vừa đi vừa than nhẹ.

- Éc, từ khi nào bồ để ý đến lớp độc dược quá vậy.

- Câm miệng, Ron – Hermione lấy cuốn sách giáo khoa độc dược đập lên đầu thằng nhỏ - Harry nói đúng đấy, nếu không phải bồ phá hoại Harry đã không bị điểm T rồi. Phải biết điểm độc dược rất quan trọng trong kì thi OWLs.

- Tận năm thứ năm lận mà. – Ron xoa cái đầu bị đánh đau.

- Thế bồ định năm thứ năm mới bắt đầu học à? – Hermione ré lên – bồ không học thì đừng xúi Harry không học theo. Harry, nếu bồ đã bắt đầu có hứng thú với việc học tập thì hoan nghênh bồ tới thư viện tìm mình.- Cô bé hất mái tóc xù mì màu nâu vào mặt Ron rồi nghênh ngang bước đi.

- Thôi chúng ta đến đại sảnh ăn trưa đi, buổi chiều còn có lớp Lịch sử pháp thuật nữa. – Harry kéo Ron đang mếu máo đi nhanh về phía lễ đường.

...

Snape bước nhanh trở về hầm bắc vài cái vạc lên bắt đầu nấu độc dược mà Jerry cần. Phải biết độc dược dành cho trẻ em không hề đơn giản, vì con nít pháp lực hỗn loạn, chỉ cần một ít kích thích sẽ gây ra pháp lực bạo động nếu không xử lý kịp nặng thì nguy hiểm đến tính mạng, nhẹ thì có thể trở thành quib.

Những việc liên quan đến độc dược, qua loa không bao giờ nằm trong từ điển của Snape, cho dù không phải nấu độc dược cho thằng con trai trên trời rớt xuống hay cho ai khác hắn đều nghiêm túc tỉ mỉ cẩn thận từng động tác. Đó là sự tôn trọng đối với độc dược cũng như sự khẳng định chính bản thân hắn, Severus Snape bậc thầy độc dược trẻ nhất.

Khi người ta tập trung làm việc thời gian trôi qua nhanh như nước chảy, khi chai độc dược cuối cùng được hoàn thành thì cũng quá giờ cơm trưa, Snape không đến đại sảnh, việc nấu độc dược mà bỏ qua bữa ăn đối với hắn đã quá quen thuộc. Hắn mang theo độc dược sải bước về phía bệnh thất. Snape tự nhủ trong lòng đây là yêu cầu của bà Pomfrey, lờ đi luôn chuyện bình thường mình đều đưa độc dược của bệnh thất cho gia tinh giao đi. Hắn mới không phải nhớ thằng nhãi con chỉ biết chảy nước miếng đó.

Chính là lúc Snape bước vào bệnh thất thì nó vắng hoe, chẳng có ai ngoài con mèo bị hóa đá của lão Filch. Hắn nhíu mày phất tay hiện lên thời gian hiện tại. 2:00PM. Snape chậc lưỡi một tiếng rồi vung áo choàng đi về phía căn phòng mà cơ bản chẳng bao giờ hắn bước vào – phòng nghỉ chung của giáo sư Hogwarts.

Chưa đến nơi đã nghe thấy tiếng cười nói ồn ã từ trong vọng ra, Snape nhăn mày chặt hơn. Bên trong phòng nghỉ có nhiều chiếc ghế sô pha mềm mại, một chiếc bàn dài bày vài ấm trà và mấy đĩa bánh ngọt tinh xảo phục vụ cho giáo sư. Lúc này tất cả các giáo sư không có giờ dạy vây quanh một cái ghế lớn. Tiếng cười khanh khách như chuông bạc từ trong đám đông vọng ra.

- Fli...Flitwick – tiếng nói ngọng nghịu của trẻ con vang lên khiến mọi người trong phòng đồng loạt vỗ tay. Mới qua một buổi trưa Jerry cơ hồ đã "qua tay" hầu hết giáo sư trong trường, ngay cả người khổng lồ gác cửa Hagrid cũng được thưởng một cái mi gió ngọt ngào từ bé con khiến gã kích động đến mặt đỏ rần.

- Ôi chao – vị giáo sư thấp bé có huyết thống người lùn vừa vỗ tay vừa lau nước mắt cảm động – Jerry bé bỏng của chúng ta giỏi quá.

- Đúng vậy còn rất ngoan nữa. – Bà Pomfrey cười nó – bé con đã ăn hết một chén cháo rau vào bữa trưa nay mà không làm vương vãi một tý nào.

Đương nhiên, đó chính là con của hắn mà, Snape nghĩ. Hệ thống anti-Potter trong đầu Snape vận hành hết công suất giúp hắn quên đi người nào đó cống hiến một nửa dòng máu cho nhóc con.

- Nhìn xem ánh mắt này, cái mũi hơi nhỏ một chút, mái tóc hơi ngắn nếu dài hơn thì chính là phiên bản thu nhỏ của Severus. – giáo sư McGonagall đang ẵm Jerry trong lòng bình luận.

- Ôi, tôi không nghĩ Severus lúc bé lại đáng yêu hơn Jerry bé nhỏ bây giờ đâu. Severus khi bé cũng là một bé con nghiêm túc. – giáo sư Sprout cười khúc khích – dù sao Jerry cũng có một nửa giống... - bà nhìn giáo sư McGonagall với ánh mắt "you know what i mean". McGonagall cũng bắn trả lại ánh mắt tương tự.

- Giống ai? – bà Pomfrey ngẩng đầu lên hỏi – mẹ của Jerry sao?

- Khụ... - Snape ho lên một tiếng hòng cắt ngang cái chủ đề nguy hiểm này.

- Severus, thật lạ khi thấy thầy xuất hiện ở phòng nghỉ giáo sư. – McGonagall nói.

- Tôi đến tìm Poppy, độc dược cô cần tôi đã chuẩn bị đủ. – Severus hằn học trả lời.

- Chuyện đó bình thường thầy vẫn giao cho gia tinh làm mà. – bà Pomfrey nhìn Snape nói.

- Tôi vừa lúc có chuyện đi ngang qua. – Snape bước đến gần giơ hai tay về phía Jerry – nếu thằng nhóc đã khỏe tôi muốn mang nó trở về hầm.

- Jerry chưa khỏe – Pomfrey lên tiếng.

Snape nhướng mày nhìn bà một lát với ý hỏi, chưa khỏe mà cô mang nó ra khỏi bệnh thất à?

- Ôi thôi nào, đi dạo đón ánh mặt trời một chút rất tốt cho sức khỏe của bé cưng. Ngồi xuống đi Severus, gương mặt thầy thật không tốt, có phải thầy lại bỏ bữa không hử? – Poppy- đại-boss-ẩn-của-Hogwarts-Pomfrey nheo mắt lại nói.

- Tôi không bỏ bữa, chỉ là ăn trễ thôi. - Snape khoanh tay ngồi xuống ghế đối diện.

Pomfrey bắn trả một ánh mắt "anh coi chừng đó cho tôi".

- Severus, cái áo chùng này là của anh phải không? – bà Sprout vừa rót cho Snape một chén trà nóng vừa chỉ cái áo màu đen Jerry mặc trên người – Anh biết đấy màu đen không bao giờ là hợp với một đứa trẻ và vải may cho đồ người lớn chúng ta cũng quá cứng đối với làn da trẻ con. Tôi nghĩ chúng ta nên đặt hàng một ít quần áo mềm mại hơn cho Jerry.

- Cả bình sữa nữa – giáo sư McGonagall cũng nêu ý kiến.

- Phải rồi – bà Pomfrey nói – một đứa trẻ cần rất nhiều thứ. Tôi nghĩ Severus cũng không có kinh nghiệm đâu, chúng ta phải lên một danh sách những thứ cần thiết cho cậu ấy.

Sau đó 3 vị nữ sĩ bắt đầu chuyển đề tài qua việc mua sắm và kinh nghiệm nuôi dạy trẻ khiến Snape ngồi bên cạnh nghe mà muốn to cả đầu. Chính là tuy Snape luôn tỏ ra mất kiên nhẫn nhưng hắn vẫn ngồi lại nghe bọn họ nói chuyện cả buổi chiều.




Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp